Bạn đang xem bài viết 20 Bài Thơ Hay Của Nhà Thơ Miền Ký Ức được cập nhật mới nhất tháng 12 năm 2023 trên website Pwqy.edu.vn. Hy vọng những thông tin mà chúng tôi đã chia sẻ là hữu ích với bạn. Nếu nội dung hay, ý nghĩa bạn hãy chia sẻ với bạn bè của mình và luôn theo dõi, ủng hộ chúng tôi để cập nhật những thông tin mới nhất.
Nhà thơ Đặng Thị Thúy bút danh Miền Ký Ức sinh ngày 21.10.1983 quê quán ở Phan Thiết – Bình Thuận. Hiện chị đang sinh sống và làm việc tại Phan Thiết. Chị làm việc trong ngành kinh doanh du lịch và khách sạn. Các bài thơ của chị chủ yếu viết về tình yêu nam nữ, tình yêu gia đình và quê hương. Thơ chị mộc mạc và chân thực, pha một chút buồn nhẹ nhàng và tinh tế, bởi vậy rất dễ đi vào lòng người. chúng mình xin giới thiệu những bài thơ hay của chị.
Bài thơ: SAU TẤT CẢ…SAU TẤT CẢ…
(viết tặng những người đàn bà không có nổi 1 tình yêu)
Sau tất cả rồi ta còn lại gì đây
Ngoài khoảng không của những ngày dông
…với màn đêm buốt giá
Sau tất cả anh vẫn trở về bên người lạ
Gối đầu lên ngực trần…
đầy khát vọng đê mê
Sau tất cả rồi
em chỉ còn một nổi tái tê
Vẫn chỉ là con chim hoang
lạc đường trong bến đục
Vẫy vùng đến tàn hơi trong vũng lầy “hạnh phúc”
Gào thét tới dại cuồng
nhưng không thốt nổi một cái tên
là một sự lãng quên
Dẫu em có yêu anh tới kiệt cùng hơi thở
Dẫu em có hiến dâng cho người
vẹn nguyên từng mảnh nhớ
Thì người vẫn về bên một trái tim vui
Em cứ như con thiêu thân
không tìm thấy nổi ánh mặt trời
Quằn quại….đớn đau ôm lòng đêm…tuyệt vọng
Rồi giãy chết trên dòng sông không còn sự sống
Em….gối tình mình vào huyệt mộ cô liêu
Anh về đi
con chim hoang đã chết giữa trời chiều
Sau những trở trăn
sau những ngày mệt mỏi
Anh về đi,chiếc cầu ta đi đã gãy rồi nhịp nối
Em chẳng còn gì
ngoài một trái tim đau….
20.03.2023
Bài thơ: NHỚ QUÊ….Bài thơ: SAU TẤT CẢ…
NHỚ QUÊ….
Bao lâu rồi không về lại quê xưa
Bữa cơm của người già chắc mặn nhiều vì nước mắt
Cha nhìn hoàng hôn mà lòng thêm quặn thắt
Mẹ xua vịt đuổi gà mà nhớ lắm các con
Bao năm rồi chiều như cũng buồn hơn
Thèm khói đốt đồng
cay cay mùi rơm rạ
Thèm cưỡi trên lưng trâu
mà chơi trò trận gỉa
Thèm thả diều …thèm hít vị quê hương
Con ở đô thành
nhiều sự nhiễu nhương
Có chốn nào bình yên
êm đềm như dòng sông tình mẹ
Có chốn nào mênh mông như tình Cha lặng lẻ
Khóc cười gì cũng khe khẽ…rồi thôi
Con ở đô thành mà lòng nhớ mãi không thôi
Дђб»Ќc dДѓm ba cГўu ThЖЎ viбєїt vб»Ѓ quГЄ nhГ
cũng nghẹn ngào bật khóc
Nhìn những món ăn ngon
mà thèm món quê đậm đà dân dã
Nhìn phố xá rộn ràng
mà mơ về chốn cũ yêu thương…….
Bao lâu rồi…….. không về lại quê hương
Có hôm giật thót người
khi nghe tin bão về xóm nhỏ
Thương dáng mẹ gầy ngả nghiêng trong mưa gió
Thương cha tảo tần đội cả 1 trời đau
Con sẽ về….thăm lại mảnh vườn sau
HГґn lГЄn dГЈi đất quГЄ nhГ
thơm mùi của nắng
Ôm con trâu già nhởn nhơ trên bờ đê bình lặng
Đắm mình dưới lòng sông
mà vùng vẫy hệt còn thơ
Con sẽ về… mà nghe câu đợi câu chờ
Hít thật sâu mái tóc mẹ thơm mùi hoa bưởi
Dẫu có bao lâu …cuối đất cùng trời rong ruổi
Thì quê nhà vẫn có MẸ chờ tôi…..
11.07.2023
Bài thơ: NHỚ QUÊ….
Bài thơ: CƠN MÊ ĐỜIBài thơ: NHỚ QUÊ….
CƠN MÊ ĐỜI
Có giấc mơ nào
đời dành tặng cho ta
Những người đàn bà đã quá nữa đời người,
vẫn thấy mình vụng dại….
Đi bên tình yêu mà ngỡ rằng mãi mãi
Dâng trọn linh hồn cho một giấc phù du
Có miền ký ức nào
cho ta ngủ thật lâu?
Ôm con tim với chập chùng vết xước
Tưởng đá đã hết đau
nhưng một ngày bỗng gào lên
rát buốt
khi nụ cười cũng rời bỏ ta đi
Như dã tràng xe cát có được chi
Ta dệt những yêu thương
vào trùng trùng lớp sóng
Rồi sóng vỡ tan trong những chiều gió lộng
Còn lại dấu chân trần trên bờ cát …rong rêu
Có lẽ nào
đời vùi lấp ta vào cõi hoang liêu?
Khi những khát khao trong ta
vẫn chực chờ bùng cháy
Khi tình yêu trong ta và em cứ đêm đêm sống dậy
Day dứt
ngở ngàng
đầy những cõi hoang mang
Г”i nhб»Їng ngЖ°б»ќi Д‘Г n bГ
đã một kiếp đa đoan
Ngốc nghếch chăng
khi cứ ôm lòng đau mơ
về miền hạnh phúc
Dẫu biết rằng bến bờ kia không bao giờ là thực
Khi miệng đời đầy lắm những chua ngoa
Thương cho người hay thương chính cho ta?
Đã nhiều lắm nổi đau
nhưng vẫn nhận về mình thêm một lần đau đớn
Ta nghe trong đêm cõi lòng ta chờn chợn
Thèm lắm bây giờ một giấc ngủ bình yên……….
Bài thơ: SANG SÔNGBài thơ: CƠN MÊ ĐỜI
SANG SÔNG
Chiều thu ai đốt khói đồng
Mẹ ôm con sáo sang sông….mất rồi
Cánh chim non lạc giữa trời
Đêm sương cất một vài lời…thở than
Mẹ, ai tìm lá diêu bông mà mẹ nỡ sang sông
Con như con sẻ lạc bầy,giữa đồng không trơ trọi
Mắt ngầu đỏ
thương những ngày tóc rối
Mẹ gỡ sợi buồn bằng năm ngón tay xanh
Ngày Cha đi, mẹ cõng con vượt hết cả mùa đông
Vượt qua bão giông
bằng đôi chân gầy guộc
Con sẻ non nép mình trong vòng tay thân thuộc
Hít căng bụng mình mùi hương tóc yêu thương
Bao năm rồi,mẹ con mình cô đơn trên suốt một chặng đường
Mẹ
,cánh cò gầy hao chở che con trong những ngày gió lốc
Con ,mảnh ghép mồ côi nhưng không hề bật khóc
Dẫu miệng đời đầy lắm những thị phi
Mẹ,bên kia sông mẹ có được những gì
Khi một ngày tàn thu mẹ bước sang chiếc cầu hạnh phúc
Con sẻ non trơ mắt nhìn những ảnh hình thân thuộc
Đang từng ngày thay thế nổi cô đơn
Con đau lắm mà đâu thể dỗi hờn
Bữa đói bữa no
qua những ngày đơn lẽ
Người ta có thương đâu,khi con chỉ là con ghẻ
Mẹ theo chồng
mùa đông lạnh lắm không?
Ngày mẹ ôm con sáo nhỏ sang sông
Ai cất lên một câu oán hờn….da diết
Giữa đêm thu chỉ còn trơ con sẻ non rũ riệt
Nghe điệu buồn nức nở….mẹ….mẹ ơi…
Ầu ơ….một hai ba bốn miếng ngon
Dượng ghẽ ăn hết để con nhịn thèm..
24.09.2023
Bài thơ: VỀ ĐI EM…Bài thơ: SANG SÔNG
VỀ ĐI EM…
Về thôi em… đường đời đâu quá dài
Bôn ba chi nơi xứ người chật chội
Về tựa vào gối ba mà xua tan mệt mỏi
Bỏ lại ngoài thềm đầy rẫy sự đa đoan
Về đi em, để lại làm đứa trẻ hồn nhiên
Bỏ lại sau lưng phận đàn bà truân chuyên mỏng mảnh
Bỏ lại bao vết thương, cứ từng đêm ám ảnh
Rệu rã linh hồn… đau chi mãi em ơi?
Về đi em… cuộc đời chỉ thế thôi
Được mất khóc cười cũng chỉ đôi ba năm ngắn ngủi
Rồi tất cả cũng trở thành mây khói
Nuối tiếc gì….mà để khóe mi cay?
Về nhà thôi, về để được sum vầy
Về để nghe chuyện đời của ba …của má
Không như ngoài kia dãu đông người mà cô đơn đến lạ
Về nhà rồi …đừng đi nữa … buồn thêm
12.06.2023
Bài thơ: VỀ ĐI EM…
Bài thơ: THƯƠNG NHỮNG CHIỀU MƯATHƯƠNG NHỮNG CHIỀU MƯA
Ta bồi hồi thương lại những mùa mưa
Tháng năm mong manh mang hình hài nổi nhớ
Bàn tay vụng về khâu từng mảnh vỡ
Tự ngày xưa… còn đau đến ngày mai
Ta dại khờ từng nghĩ chẳng phôi phai
Khi thực ra ta chỉ là đàn bà đã cũ
Chẳng được nâng niu như người tình bé nhỏ
Bởi trái tim khô cằn đã hết sự trinh nguyên
Ta giận mình vì sao vội vàng tin
Tin người yêu ta thương ta vì ta mãi mãi
Mà quên mất cuộc đời không thể nào làm lại
Cho những người nhiều vết xước đa đoan
Ta bây giờ sau từng ấy trái ngang
Đã … hình như… quên nhiều hơn là nhớ
Biết thương mình thêm sau bao cuộc họp tan dang dỡ
Chỉ là chút bồi hồi thương lại… Một chiều mưa…
14/05/2023
Bài thơ: THƯƠNG NHỮNG CHIỀU MƯA
Bài thơ: HỏiBài thơ: THƯƠNG NHỮNG CHIỀU MƯA
Hỏi
Người có về qua lối cũ hay chưa?
những ngày cuối mùa đông cây bàng trơ lá đỏ
Dăm con sẽ lạc bầy nơi cuối phố
Thảng thốt…buồn…gọi nhặt buổi đông phai
Người có còn ôm nổi nhớ trên tay
Ta… thôi đã tự tình cùng mây khói
Tim đã lành đã không còn đau nhói
Mỗi bận mưa loang ướt mảnh trăng thừa
Người thôi đừng…tìm kiếm nữa ngày xưa
Ai quên- nhớ đã chỉ là ký ức
Vết thương nào rồi cũng lành xây xướt
Chỉ niềm tin là vụn vỡ đâu rồi
Cuối mùa đông mây xám phủ rợp trời
Vết son nhạt trên môi người tình cũ
Con đường ta đi nổi buồn không tới ngự
Chỉ vài lần chợt gọi kỷ niệm…đau
26.01.2023
Bài thơ: HÃY YÊU THƯƠNG KHI CÒN CÓ THỂ.Bài thơ: Hỏi
HÃY YÊU THƯƠNG KHI CÒN CÓ THỂ.
Có còn bao nhiêu lâu nữa
Mười năm…hay chỉ vài ngày
Thời gian tràn qua khe cửa
Giật mình…xa vụt tầm tay
Có còn bao nhiêu năm nữa
Cho con được thốt lên rằng
Cha ơi…con thương nhiều lắm
Vai gầy,mái tóc pha sương
Có còn bao nhiệu lâu nữa
Con vб»Ѓ Д‘б»‘t nбєЇng…bГЄn nhГ
Ngoài kia,kệ đời dâu bể
Về mà ôn lại ngày xa
Về mà nghe chuyện của Cha
Khóc cười mặc tình con nói
Không như trò đời giả dối
Đau gì cũng ráng mà vui
Cho con về với Cha thôi
Không thương người dưng chi nữa
Đời còn bao nhiêu lâu nữa
Mà ngồi khóc chuyện …. trả vay
Mười năm hay chỉ ngàn ngày???
Cũng xin nguyện làm đứa trẻ
Quẩn quanh như thời thơ bé
Bình yên những bữa cơm ngon
Hỡi ai Cha Mẹ vẫn còn
Hãy thương khi còn có thể
Dù ngược dù xuôi muôn lối
Hãy về…chung bữa cơm vui
Bởi Người già chỉ là “trẻ con” thôi
Dễ buồn vui và ưa giẫn dỗi
Cứ quay về…bữa cơm chiều ngun ngút khói
Kể chuyện đời và…cười khóc cùng nhau
………………………
23.08.2023
Bài thơ: HÃY YÊU THƯƠNG KHI CÒN CÓ THỂ.
Bài thơ: TA CÒN NƠ NHAUBài thơ: HÃY YÊU THƯƠNG KHI CÒN CÓ THỂ.
TA CÒN NƠ NHAU
Đã gặp nhau rồi…thương tưởng đến ngàn năm
Sao mới nữa đoạn đường đã đứt ngang sợi tơ hồng
héo hắt
Anh còn nợ em những mùa hoa ngút ngắt
Dẫu có cạn mùa cũng thêm tỉ tê
đau
Anh còn nợ em nguyên cả giấc chiêm bao
Nhớ nhau nhiều hơn
nên tháng ba cũng trở màu tím sẫm
Em hun nắng đồng khô
cho bốn mùa trôi qua thật chậm
Đốt cạn tơ lòng thương ngày tháng hư hao
Nước con sông mùa này
chắc cũng đỏ ngầu
Em nhốt mình…
võ vàng trong vuông trời mây xám
Rồi cứ thế mà đau mà dày vò mình trong thinh lặng
Thương nhau như cau với trầu
sao đứt sợi tương tư
Đừng để tới mùa thu
Đừng để tới những ngày trời chuyển mùa gió chướng
Mới biết rằng mình thương nhau
nhiều hơn…đã tưởng
Mà vò xoáy nổi buồn vứt cạn vào lòng sâu
Vẫn biết mình chẳng thể thuộc về nhau đâu
Sao vẫn nhớ thương như trầu xanh cau thắm
Dẫu trầu phai dẫu nhành cau già…rơi rụng
Dẫu gió chướng mùa…
em vẫn nối sợi tơ hồng…mỏng manh
4-03-2023
Bài thơ: ĐI QUA MIỀN NHỚBài thơ: TA CÒN NƠ NHAU
ĐI QUA MIỀN NHỚ
Đêm lặng lẽ xô ngang đời con gái
Ta bơ vơ như cánh nhạn lưng trời
Người trở gót một lần là mãi mãi
Ký ức nào in đậm buổi từ ly
Ta là gió trong một miền rong ruổi
Người là mây phiêu dạt bốn phương trời
Nếu là thương thì ta đâu hờn tủi
Bởi dại khờ…nên nổi nhớ sâu hơn
Rồi kỷ niệm cũng chỉ là sương khói
Dư ảnh nhòa theo những tiếng mưa rơi
Còn ai nữa mà lòng hoài chờ đợi
Kiếp hoa phai từ bận ấy lâu rồi
Đêm nay nữa là tàn bao mong mỏi
Ta đi qua miền nhớ với sợi buồn
Gom ký ức trong đêm trường le lói
Khâu cho lành vết xước đã… hư hao
26/2/2023
Bài thơ: KÝ ỨC THÁNG BABài thơ: ĐI QUA MIỀN NHỚ
KÝ ỨC THÁNG BA
Đêm trở về chầm chậm lối sương giăng
Chị cựa mình lắng nghe nhịp đời trôi khe khẽ
Tháng ba trầm mình trong mùi hương mimosa rực vàng lặng lẽ
Chị gối đầu lên năm ngón ưu tư
Ngày anh đi là một ngày trời trở gió.. tỉ tê
Người đàn bà co quặp mình trong căn nhà trống hoác
Tháng ba bỗng lạnh lùng bởi những cơn gió thốc
Chị cũng lạnh dần theo tiếng gọi của thời gian
Người đàn bà với những vết xước đa đoan
Dấu nổi thăng trầm qua nụ cười nhạt thếch
Dấu cuộc đời mình bằng những lời thơ vụng về ngốc nghếch
Năm ngón tay gầy biết bấu víu vào ai
Tháng ba trời như chưa dứt được nổi u hoài
Cứ nỉ non… cứ võ vàng… nhức nhối
Cứ ghim vào lòng chị những nổi niềm bỏng rát
Về một ngày người quay mặt thờ ơ
Đã chẳng còn ai để chị đợi chờ
Không nợ gì nhau nên tháng ba cũng chỉ còn là hoài niệm
Chị như cánh chim đi lạc trong vùng trời vô định
Cất tiếng hót não lòng trong đêm tối mênh mông
01/03/2023
Bài thơ: TRÊN NHỮNG TÀN PHAIBài thơ: KÝ ỨC THÁNG BA
TRÊN NHỮNG TÀN PHAI
Ngày anh xô em ngã xuống bờ vực thẳm sâu
Là ngày đóa phù dung
rã tàn trên dòng sông ngầu đỏ
Em như cánh chim vẫy vùng trong bão tố
Còn anh như cơn lốc đời cứ thế mà ngang qua
Em cắn chặt môi mình cho tiếng khóc chẳng bật ra
Nước mắt lại trở thành dằm ghim vào tim
nhức nhối
Người đàn bà chơi vơi trong màn đêm u tối
Gỡ từng sợi tơ buồn bằng năm ngón xanh xao
Anh, chắc chẳng bao giờ biết nước mắt có màu
Chắc chưa từng biết vị cuộc đời mặn mà đắng chát
Bên kia chiếc cầu chắc anh đang ngập tràn hạnh phúc
Khi quăng bỏ một đoạn tình vào vũng tối…hoang vu
Anh, có những ngày trời trở gió ưu tư
Nổi nhớ như có chân đi rong về miền ký ức
Em thảng nhiên nhận vào lòng mình những muộn phiền
day dứt
Rồi xé toang nổi buồn
rồi đốt sạch dư âm
Người đàn ông ngày xưa chỉ còn là xa xăm
Em đã hong khô trái tim mình bằng nụ cười nhạt thếch
Dấu môi nào đã trở thành trầm tích
Khi lời hẹn thề hóa sỏi đá rong rêu
Anh cũng chỉ còn là người lạ từng yêu
Chỉ còn là cái tên nhạt nhoà như sương khói
Để những khi cơn ác mộng chợt hiện về mỗi tối
Em lại hãi hùng…
khi ký ức …. bừng đau
Bài thơ: GIẤC MƠ HOANG…Bài thơ: TRÊN NHỮNG TÀN PHAI
GIẤC MƠ HOANG…
Nếu em vẫn còn là một cô gái thanh xuân
Liệu rằng anh có thương em như từng thương cô ấy
Người đã quay lưng lạnh lùng đến vậy
Bỏ anh lại cuối cuộc tình…. với đầy những hoang mang
Nếu em không phải là người mang vết sẹo thời gian
Không phải là người với trái tim đã quá nhiều xây xướt
Liệu rằng anh có cùng em thắp lên mơ ước
Cho ngày dài ngắn lại phút yêu thương
Nếu ta gặp nhau sớm hơn đâu đó một chặng đường
Khi anh và em vẫn trinh nguyên cái thời son trẻ
Liệu rằng mình có bên nhau xây lâu đài diễm lệ
Thương nhau nhiều hơn cái gọi là yêu
Nhưng đó chỉ là những mơ tưởng mỹ miều
Của một mảnh linh hồn trôi lạc lõng
Đêm qua đêm ôm vai mình …. câm lặng
Nén nổi buồn vào trăm vạn câu thơ
Em chỉ là người lạ với những giấc mơ
Chỉ đang cố gồng lên … khâu cho lành… vết xước
Người đến người đi xô ngã em vào vũng đời.. ngầu đục
Rồi ngoảnh mặt lạnh lùng như chưa thuộc về nhau
Nếu có thể em chỉ mong mình có một phép màu
Xoá tan vết bẩn dơ của một thời…nông nổi
Xoá tan những tháng ngày ngập chìm trong tiếc nuối
Day dứt… lỡ làng…hoang hoải… cô đơn
Bao nhiêu con đường mà chẳng thể gặp nhau sớm hơn
Khi vết son đã hoang tàn,em dám nào tơ tưởng
Một bờ vai một bàn tay một mối tình bền vững
Chỉ có thể gọi người từ trong giấc mơ hoang
Đêm nay lại trở về … nằm nghe tiếng cô đơn
Tiếng con mèo già nỉ non ngoài thềm sương loang ướt
Mùa đông sao chưa đi để hồn ta lạnh buốt
Gọi tên người…. một người lạ mà thôi
25/01/2023
Bài thơ: GIẤC MƠ HOANG…
Bài thơTIỄN BẬU SANG NGANG
Bậu ôm con sáo sang sông
Những ngày cuối mùa đông cánh đồng trơ gốc rạ
Con sẻ non lạc bầy gục đầu buồn bã
Hót đến bạc lòng mà bậu vẫn thờ ơ
Trăm ngàn câu thơ cũng không thể xóa mờ
Ngày bậu bước qua phía bên kia chiếc cầu… hạnh phúc
Ta lỡ tay đánh rơi trái tim mình vào đáy vực
Ngơ ngác lục tìm
người ta đã từng thương
Bậu đi rồi
mình còn ai nữa mà vương
Nhặt cánh hoa tàn vứt vào lòng sông đỏ
Để nước cuốn trôi nhánh lục bình bé nhỏ
Bậu có bao giờ
nghe nhói ở lòng không
Ngày bậu ôm con sáo sang sông
Là một ngày mùa đông mây mù giăng ngập lối
Ta đứng giữa thinh không nghe tim mình đau nhói
Ừ – ta biết ta chỉ là một kẻ đa đoan
Thôi bậu về đi
ta còn gì đâu một mảnh linh hồn
Rời rã…lụi tàn… ngác ngơ như con sẻ
Gọi đến bạc đầu rồi thu mình lặng lẽ
Viết nốt bản tình buồn đưa tiễn bậu sang ngang
……
Mùa đông mây xám não nề
Cánh chim bạt gió trôi về….xa xăm
Ta buồn cái cuộc trăm năm
Hẹn thề hóa đá… lỡ lầm duyên nhau
18/12/2023
Bài thơ
Bài thơ: EM XIN LỖIEM XIN LỖI
Em xin lỗi người,em giấu tên anh trong những vần thơ
Viết tiếp nổi mong chờ
của người đã đi qua quãng đời được mất
Mùa đông cứ dùng dằng với những cơn gió heo may thổi về … lạnh thắt
Em se nổi buồn sau bao cuộc đổi thay
Em xin lỗi chính mình vì cứ mãi trắng tay
Khi lũ dơi đang ngủ vùi
là em lại lang thang đi tìm vết nhớ
Nào có ai thương ai mà cứ hoài trăn trở
Vạn câu thề người đã vứt vào đâu?
Em đã tự nhủ lòng mình phải cố quên mau
Sao sáng nay lòng cứ như con chim di lạc vào chốn cũ
Lặng lẽ khóc
lặng lẽ cười bên thềm liễu rũ
Rồi lại vụng về khơi bếp lửa tàn tro
Em đã gạch tên anh ra khỏi bức tranh về cánh đồng mùa hoa cải
Anh có nhớ em
thì xin anh cứ dửng dưng và đừng nhìn lại
Đừng tội tình mà làm đau thêm một mùa đông
Mình cứ thế mà đi lướt qua nhau mãi mãi được không
Dẫu ngoài kia những cơn gió nghịch mùa đang cày xới tung mảnh vườn mơ ước
Dẫu những lời thệ hứa năm xưa cứ cồn cào day dứt
Thì xin người cũng đừng về để bếp tro tàn không cháy lại một lần đau..
12/11/2023
Bài thơ: VỀ HÀ NỘI NHÉ EMBài thơ: EM XIN LỖI
VỀ HÀ NỘI NHÉ EM
Em có về Hà Nội với ta không
Ngắm mặt Hồ Tây
lặng im trong mùa đông se lạnh
Hít thật sâu mùi hương hoa sữa dịu dàng mỏng mảnh
Ba sáu phố phường như chìm giữa màn sương
Em có về Hà Nội cùng ta
bước qua những con đường
Cổ Ngư…. nằm im thương những bàn chân tảo tần trong buốt giá
Bước thật chậm cùng ta
Lắng nghe thời gian chảy qua từng kẽ lá
Người nghệ sĩ già thong thả đếm nhịp đời trôi.
Về cùng ta mà nghe rộn rã tiếng cười
Của những vòng xe, của những gánh hàng rong… vội vã
Tất tả ngược xuôi
những con người như chưa từng xa lạ
Mới thấy lòng mình bình an lắm em ơi
Ta ghé lại Hồ Gươm
quên hết đi những phiền não trong đời
Thong dong ngắm đôi bồ câu
như cặp tình nhân quấn quít
Ngửi mùi thơm của đám cúc họa mi
nồng nàn da diết
Bỗng thấy lòng hóa đứa trẻ… hồn nhiên
Bỗng thấy lòng nhẹ nhõm… bình yên
BГЄn gб»‘c sấu giГ
ngắm từng chiếc lá cuối mùa …chao nghiêng mà không buồn như trước
Về Hà Nội đi em
chúng ta cùng nhau bước
Giữa những người tuy lạ mà quen
nghe khúc vọng không tên
Những thanh âm thăng trầm của ngàn năm lịch sử
Bao nhiêu thời gian Hà Nội vẫn sáng bừng như lửa
Dâng cho đời nhiều khúc hát…du dương
05/11/2023
Bài thơ: NHỮNG MÙA HOA BỎ LẠIBài thơ: VỀ HÀ NỘI NHÉ EM
NHỮNG MÙA HOA BỎ LẠI
Em viết gửi cho người lần này nữa rồi thôi
Trời lập đông hoa cải ngồng trổ bông ngút ngắt
Con sáo nhỏ bên sông ru lòng mình…se thắt
Ngậm nổi buồn thương lại những mùa hoa
Anh có về…cho ta nhặt lấy những dại khờ
Gom tất cả thành hành trang xưa cũ
Ta đốt hết cho mùa đông rực lửa
Khơi chút tình thương lại những mùa mưa
Anh có từng yêu không mà sao cứ hững hờ
Vạt cải bên sông .. chờ người… héo hon như màu nắng
Em thương anh như thương mùa đông vắng
Tay em gầy ai sưởi ấm…anh ơi
Những mùa hoa…anh bỏ lại… đâu rồi
Dường như nắng nhuộm lòng em hoang hoải
Hay tại em xót thương mùa hoa cải
Mà nổi buồn se sắt mãi không phai
06/10/2023
Bài thơ: TÌNH KHÚC BUỒNBài thơ: NHỮNG MÙA HOA BỎ LẠI
TÌNH KHÚC BUỒN
Em sẽ chẳng viết gì về chuyện của đôi ta
Bởi sau tất cả chỉ còn là nước mắt
Hạnh phúc anh mang đi
chỉ còn những điều gai góc
Xát muối vào lòng cho triệu vết thương cay
Em sẽ chẳng viết gì về những lá thư tay
Bởi dư âm là tàn tro nấu sôi lồng ngực tối
Nổi nhớ có chân cứ dẫm bừa không sao cứu rỗi
Dẫu hong khô chiều vẫn không thể phai phôi
Tháng tư trở mình trên những mảnh ghép… đơn côi
Chiều nay con chim hoang giật mình bừng tỉnh
Chẳng muốn níu tay một người không còn bịn rịn
Giữa con đường tình còn ta với chơi vơi
Đã hơn một lần em khóc đến tàn hơi
Cố giữ chút phù du trong cơn sóng cuộc đời… đầy toan tính
Nếu yêu thương là trò chơi thì có gì hờn giận
Vốn dĩ lòng người đã bạc như vôi
Nếu chẳng còn gì thì đành lãng quên thôi
Bám víu nhau chi thêm tội tình người thua cuộc
Tình yêu đó đang mục rữa dần trong cơn lốc
Lạc mất rồi… còn ta … với hư hao
16/4/2023
Bài thơ: PHÔI PHABài thơ: TÌNH KHÚC BUỒN
PHÔI PHA
Ta bé nhỏ giữa muôn trùng sóng vỗ
Nép vào đâu, chiều lộng gió…… không người
Mùa vội vã đi về trên con phố
Ta nhẹ nhàng viết nốt bảng tình ca
Chợt sớm mai người về ngang … rất lạ
Mang yêu thương đã phai tự độ nào
Đời bạc lắm khi buông lời giông bão
Vết thương lành nhưng âm ỉ tàn tro
Người về đi…ta đã lỡ chuyến đò
Cầu hạnh phúc gãy đôi rồi… mấy nhịp
Khúc giao mùa… người đã không về kịp
Còn lại gì ngoài hai chữ “phôi pha”
Biển chiều nay vẫn dậy sóng bao la
Có con thuyền chênh vênh ngoài khơi vắng
Ta chấp nhận một mình trong thinh lặng
Chứ không cần chắp vá mảnh tình phai
Người về đi lối cũ đã chia hai
Phố năm ấy không đợi người dối trá
Cứ mặc ta giữa biển chiều …hoang hoải
Hong cuộc tình trên mảnh vỡ… cô liêu
18/03/2023
Bài thơ: TÌNH YÊU CỦA LOÀI CỎ DẠIBài thơ: PHÔI PHA
TÌNH YÊU CỦA LOÀI CỎ DẠI
Có những tình yêu rực rỡ như hoa hồng
Có những tình yêu nồng nàn như hoa lan trắng
Tình yêu của em đơn sơ và thầm lặng
Như loài cỏ ven đường….ngậm những hạt sương non
Tình yêu của em cũng có lắm dỗi hờn
Dẫu không đài các kiêu sa như những nhành hoa màu sắc
Nhưng tình yêu của em vẫn luôn chân thật
Dẫu đã đôi lần,dập nát bởi cuồng phong
Tình yêu của loài cỏ giản đơn nhưng cũng rất ấm nồng
Yêu đến kiệt cùng trái tim,đến nghẹn đắng từng hơi thở
Yệu không tính toan,không sợ lòng mình tan vỡ
Bởi đơn giản một điều cỏ vẫn có trái tim…
Anh à, tình yêu em là loại cỏ dịu êm
Nhẹ nhàng lắng sâu không ồn ào dậy sóng
Nhưng đau lắm khi một ngày anh quay lưng vào vùng trời cao rộng
Bỏ cọng cỏ dại khờ nuốt những hạt sương đêm.
Anh.em không là đóa hồng hay là những nhành Lan
Em chỉ là em thôi, đóa cỏ dại bên đường lặng lẽ
Nhưng sẽ không thôi yêu anh đến khi nào ngừng thở
Bởi đơn giản rằng…cỏ cũng cần lắm yêu thương.,,,
26.10.2023
Bài thơ: TÌNH YÊU CỦA LOÀI CỎ DẠI
Thơ Miền Ký Ức mang một nỗi buồn nhè nhẹ, rất riêng và đi vào lòng người.
Đăng bởi: Mạnh Quân
Từ khoá: 20 Bài thơ hay của nhà thơ Miền Ký Ức
20 Bài Thơ Hay Của Nhà Thơ Hoa Lư
Nhà thơ Hoa Lư tên thật là Phạm Thị Huyền sinh năm 1977 ,quê ở Ninh Bình. Hiện nay chị đang kinh doanh, và sinh sống tại Bình Dương. Thơ chị viết rất gần gũi với đời thường nên được khá nhiều người yêu thích. Chủ đề trong thơ chị khá rộng, về quê hương, đất nước con người. chị ành khá nhiều bài viết cho những người thân yêu trong gia đình. chúng mình xin giới thiệu những bài thơ hay của chị.
Bài thơ: CHỚM HẠCHб»љM Hбє
Tác giả Hoa Lư
Hạ chớm về mặt trời siêng dậy sớm
Toả bình minh lãng đãng mây trôi
Tiếng chim rúc rích bên đồi
Sương tan nhanh quá cỏ ngồi buồn tênh
Kìa đôi bướm xinh trong nắng mới
Quyện vào nhau bối rối …thiết tha
GiГі hГўy hГўy thб»•i hiГЄn nhГ
Mẫu đơn toả ngát la đà bướm ong
Cải xanh rờn còn trong luống nhỏ
Sắc hoa tươi mắt khó bỏ qua
ThiГЄn nhiГЄn nhЖ° thб»ѓ mГіn quГ
Thanh bình yên ả.. Cho ta ấm lòng
Hạ chớm về.. Phượng còn ấp nụ
Đợi ngày thi đủ sẽ nở bung
Rực lên màu đỏ như tim
Chia tay bạn nhớ về thăm ngôi trường
Hạ về đấy.. đường vui xào xạc
Lá me rơi vọng gác đồn xa
ДђГЄm Д‘ГЄm dЖ°б»›i ГЎnh trДѓng ngГ
Trời trong văn vắt… Sao xa vệt dài….
Ta đón Hạ… Lưu hoài kỷ niệm
Của mỗi mùa riêng của thiên nhiên
Hạ sang chan xuống mọi miền
Hạ khô bỏng rát ….rồi hiền khi mưa
Ngày 17/4/2023
Bài thơ: ĐỢI ANH NHÉBài thơ: CHỚM HẠ
ĐỢI ANH NHÉ
tác giả Hoa Lư
Để anh ôm bờ vai em lần nữa
Siết vòng tay xin trao nửa trái tim
Nửa còn đây dẫn ý trí đi tìm
Dâng non sông đang chìm trong hoạn nạn
Em ở lại nhớ hăng say cùng bạn
Góp sức mình đừng lùi lại khó khăn
Đó là yêu và luôn nhớ về anh
Dù rằng tình mong manh trong lửa đạn
Cơm không no…! Sức tàn anh không nản
Có tiếc gì…đời làm bạn rừng xanh
Lá thư em là thuốc chữa mau lành
Những vết thương chiến tranh vừa cứa cắt
Lần phép này chia tay lòng the thắt
Bóng mây chiều không che mát hai ta
Anh hiểu như lần tiếp… chắc rất xa
Thì em ơi đừng nhạt nhoà khoé mắt
Nói chi nhiều để con tim đau thắt
Nhìn nhau thôi ánh mắt sẽ hiểu lời
Anh nhất định đáp lời khi thắng lợi
Ngày 27/4/2023
Bài thơ: ĐỢI ANH NHÉ
Bài thơ: THÁNG NĂM TRONG TÔIBài thơ: ĐỢI ANH NHÉ
THÁNG NĂM TRONG TÔI
Tháng năm vào hạ thật rồi
Mặt trời rực lửa -mây trôi xa dần
Trên không rõ một màu xanh
Trong veo bất tận yên lành sớm mai
Ô kìa nàng gió khoan thai
Thướt tha lướt nhẹ trên vai dáng hồng
Giỡn hoài cánh én trên không
Mải chơi rong ruổi mênh mông chân trời
Hạ Về phượng đỏ môi cười
Ve râm ran hát nhạc lời chia tay
Sổ đây lưu bút giăng đầy
Câu thơ viết vội tình này ý trao
Lời oanh thỏ thẻ ngọt ngào
Tóc thề buông ngả” người trao ngưoi cầm “
Sân trường cây lá bâng khuâng
Khóm hoa lặng lẽ buồn không muốn rời
Tháng năm riêng của đất trời
Cái riêng là “Nắng ” và người chờ nhau
Sân trường ta hẹn mùa sau
Trắng trinh trang vở tô màu tương lai
Ngày 3/5/2023
Bài thơ: VỀ VỚI EM KHÔNGBài thơ: THÁNG NĂM TRONG TÔI
VỀ VỚI EM KHÔNG
Anh có về nơi ấy với em không
Biển mênh mông và cánh đồng bất tận
Người Ninh Bình mấy bận ngóng anh qua
Dưới mái nhà… Tình ta thêm thắt chặt
Kim Sơn quê em mùa này đang gặt
Lúa vàng ươm chắc hạt lắm anh ơi
Tiện đường này mời anh ghé về chơi
Thăm miền quê đang thời kỳ đổi mới
Từ đằng xa gió đã đưa hương tới
Vị ngọt ngào ,mùi lúa mới vụ xuân
Cánh chim non chao liệng cánh đồng gần
Thơm rơm rạ quyện chân về thôn ngõ
Quê em đó! Đã hết thời gian khó
Nay chuyển mình đang đổi thịt thay da
Bao rГЄu phong xЖ°a phб»§ kГn mГЎi nhГ
Giờ hóa thành vi-la vườn biệt thự
Đây con sông nằm ưu tư dòng chảy
Uốn cong mình lặng lẽ dưới chân đê
Về với em anh thoả mãn đam mê
Gác bộn bề…. Vui cùng diều no gió
Ngày 5/6/2023
Bài thơ: VỀ NHÉ EMBài thơ: VỀ VỚI EM KHÔNG
VỀ NHÉ EM
Tác giả: Hoa Lư
Ngắm sương mờ giăng lạnh lối phố xưa
Đền Ngọc Sơn chiều nay lắc rắc mưa
Ướt nhịp cầu lưa thưa nhành hoa rụng
Về đi em! Ngắm mặt hồ gợn sóng
Chiều Hoàng hôn trầm mặc bóng tháp Rùa
Thoả hít hà mùi thơm hương hoa sữa
Được đắm hồn trong Hà Nội nét riêng
Phù sa bồi đắp mênh mông bãi bờ
Thăm làng hoa khoe sắc đẹp như mơ
Ngắm đồng sen thắm ngẩn ngơ Tây Hồ
Và đưa em qua hàng me phố cổ
Ngụm trà sen nóng hổi nặng tình anh
Cốm xanh hương nếp gói lá sen đồng
Mời em bằng cả chân thành trái Tim
Đêm Hà Nội trăng khuya vầng ngọt lịm
Nơi cuối đường bịn rịn phút chia tay
Anh nhìn em dâng cảm xúc ngất ngây
Trong đôi mắt tin yêu đầy lưu luyến
Ngày 27/11/2023
Bài thơ: VỀ NHÉ EM
Bài thơ: NGÀY LẠNH KHÔNG EMBài thơ: VỀ NHÉ EM
NGÀY LẠNH KHÔNG EM
Gửi về anh nơi miền lạnh không tên
Dòng tâm tư trong từng đêm góp nhặt
Bên rèm khuya ánh trăng buông Trầm mặc
Em thương mình hưu hắt giữa trời đông
Trời nơi đây ! mây rải nắng mênh mông
Ngàn tia nắng mà chẳng hồng thêm má
Niềm ưu tư giăng đầy trong vội vã
Em thương nhiều… Muốn gửi nắng cho anh
Ngày không em ! anh nhớ giữ bình an
Mặc thêm áo khi gió tràn qua cửa
Hãy tự mình pha ly cà phê sữa
Cho ấm lòng là khi đó em vui
Ngày không em !xin anh chớ ngậm ngùi
Gắng chan hoà tìm vui trong công việc
Những bóng hồng đi ngang đừng có liếc
Mà em buồn mắt biếc chóng tàn phai
Ngày không em… Chắc sẽ rất là dài
Biết làm sao hai phương trời cách biệt
Xin hiểu rằng dẫu xa nhưng tha thiết
Đã yêu anh ..biền biệt vẫn hoài thương
Ngày 6/12/2023
Bài thơ: MONG MANHBài thơ: NGÀY LẠNH KHÔNG EM
MONG MANH
Trăng non nửa mảnh trăng gầy
Dáng nghiêng lặng lẽ bên mây lững lờ
Đêm buồn… Trăng bước vào thơ
Tôi mang ghép lại câu chờ câu thương
Này Trăng… Chắc lại vấn vương
Tình ai vừa thoáng nên thường mộng mơ
Hanh hao nửa cuộc tình hờ
Đêm dài gối lạnh giấc mơ xa dần
Trót mang số kiếp hồng quần
Trời còn xuân thắm.. Sao tâm héo rầu
Ngóng trông dạ nóng tim sầu
Người đi biền biệt.. Quên câu đá vàng
Sông hồ sải bước dọc ngang
Nhớ chăng ai đợi võ vàng đêm nay
TRĂNG NON NỬA MẢNH TRĂNG GẦY
HỒN TÔI NỬA MẢNH MANG ĐẦY ĐAU THƯƠNG
ngày 14/3/2023
Bài thơ: MONG MANH
Bài thơ: CHABài thơ: MONG MANH
CHA
Cha là ánh nắng ban mai
Ấm nồng soi sáng cuộc đời của con
Tập đi trên những lối mòn
Mai ra biển lớn chẳng sờn bão giông
Cha cho trí tuệ mênh mông
Truyền con bản lĩnh không lùi khó khăn
Đức, Trung hiếu thuận người răn
Khoan dung độ lượng nhọc nhằn cũng qua
ДђГіi no cЕ©ng phбєЈi thбєt thГ
Tôn thầy trọng bạn ấy là chính nhân
Hơn thua đừng có phân vân
Giàu sang nghèo khổ một lần như nhau
Cha là chỗ dựa khi đau
Là gương sáng mãi là cầu con đi
Thân gầy nào có sá chi
Cho con tất cả vì tình thâm sâu
Vì con cha bạc mái đầu
Liêu xiêu vóc dáng áo nhàu lũ lam
Cha cười như ánh trăng rằm
Nhưng con vẫn hiểu người đang nhọc nhằn
Đêm nằm trở giấc băn khoăn
Âu lo cuộc sống mong von đủ đầy
Nghĩa cao phụ tử là đây
Biển trời nào sánh cuộc đời của cha
Giờ con đây đó phương xa
Hoài mong trở lại mái nhà ngày xưa
Được ươm trọn vẹn ước mơ
Có cha có mẹ vô bờ yêu thương
Cha là quả ngọt ngát hương
Cha là hạnh phúc muôn phương con về
Cha là điểm tựa vững bề
Cha là cuộc sống niềm tin yêu đời
Ngày 4/12/2023
Bài thơ: MÙA VU LAN..!Bài thơ: CHA
MÙA VU LAN..!
Tháng bảy về lòng con nhớ cha mẹ
Cơn mưa chiều rả rích, lá khẽ rơi
Nhớ xưa nhỏ bé nghe lời hát ru
Con bên mẹ, những chiều thu ấm áp
Hết xuân qua là hạ tới thu về
Mẹ của con ! đời bộn bề vất vả
Sống âm thầm có biết ngả nào hơn
Thân thua thiệt mà chẳng hề hờn dỗi
Cả cuộc đời người luôn trong vội vã
Lo đàn con đói khi xa buổi chợ
Tấm thân gầy xác xơ… Đâu có tiếc
Tuổi xuân nào mắt biếc chóng tàn phai
Mẹ ơi…! Đêm qua con thức canh dài
Lòng hồi tưởng mẹ như hai dòng chảy
Chuyện áo cơm, lô hết thảy tương lai
Để hôm nay con vững trãi vào đời
Xin chắp tay khấn nguyện tới ông trời
Ban cha mẹ an lành nơi trần thế
Chiều nay… Gió thu về… Nơi xứ lạ
Lắng lòng mình,nhớ cha mẹ quê xa
Ngày 20/8/2023
Bài thơ: DÒNG SÔNG QUÊ TÔIBài thơ: MÙA VU LAN..!
DÒNG SÔNG QUÊ TÔI
Tôi trở về vào một ngày chớm hạ
Gió trao mùa lá rắc thoảng đường quê
Sớm bình minh nắng nhẹ rải triền đê
Chiều man mát hoàng hôn về soi bóng
Tôi trở về sau tháng năm mong ngóng
Nắm bàn tay ấm nóng – mẹ hiền ơi
Mẹ ngọt ngào tựa nguồn mát quê tôi
Hiền hoà lắm …như đôi bờ Sông Đáy
Từng kỷ niệm xa xưa bừng trỗi dậy
Khơi tâm tư chợt thấy hạ về qua
GiГі mЖЎn man sГґng chiб»Ѓu sГіng la Д‘Г
Sao thấy yêu mùa hạ… dáng quê hương
Nửa cuộc đời chân mệt mỏi tha phương
Ta xuôi ngược chinh phục đường thiên lý
Khúc sông quê dệt thơ lồng tình ý
Ta nghĩ về mỗi khi thấy cô đơn
Về với quê! về nơi ấy ruộng đồng
Thấy an yên giữa mênh mông con sóng
Nghe trong lòng muốn thêm lần soi bóng
Tìm lại mình bên dòng chảy hồn quê
Ngày 30/4/2023
Bài thơ: EM…Bài thơ: DÒNG SÔNG QUÊ TÔI
EM…
Em dấu gì trong mắt
Khi xuân về ngất ngây
Ánh nhìn anh căng đầy
Yêu em từ dạo ấy
Chớm xuân hoa bừng dậy
Cỏ úa bỗng sinh sôi
Em nhẹ bước qua tôi
Hương trinh thầm len lỏi
Tháng ngày qua tôi gói
Niềm riêng cất vào thơ
Con tim ý đợi chờ
Phượng đỏ trời trao ngỏ
Nắng hôn môi em đỏ
Tôi bỡ ngỡ đứng nhìn
Lòng rộn rã con tim
Níu dáng em chiều vắng
Em ơi… tình tôi nặng
Lòng vương vấn hồn say
Đêm giấc ngủ hao gầy
Khói thuốc bay lả lướt
Khép mi trong niềm ước
Thu về bước bên em
Đông sang ngó qua rèm
Hai ta nồng tay ấm
Ngày 2/3/2023
Bài thơ: CẢNH TIÊNBài thơ: EM…
CẢNH TIÊN
Vòm cửa vào Hang đá lặn trồi
Lạnh lùng ánh bạc nhũ sẵn bôi
Lấp lánh hồn hoang Tràng An tịch
Lieu trai huyền bí sự thật thôi
Ráng chiều vàng ánh soi sơn nữ
Mặt đầm tĩnh lặng nhẹ thuyền trôi
Dạo cảnh Tràng An chiều vương hạ
Ngỡ lạc cảnh tiên dạ bồi hồi
Bài thơ: MÙA XUÂN TRÊN ĐẤT CỐ ĐÔBài thơ: CẢNH TIÊN
MÙA XUÂN TRÊN ĐẤT CỐ ĐÔ
Xuân vừa về cỏ lau nở trắng
Đất Cố Đô nhuộm nắng tinh khôi
Mầm xanh trải rộng chân trời
Núi rừng hoà nhịp cảnh đời bình an
Gió xuân reo đại ngàn vi vút
Mây lửng lờ đôi phút ngẩn ngơ
Vân Long ấm áp đôi bờ
Yến oanh soi bóng cảnh thơ tại trần
Đất Cố Đô vạn lần Linh ứng
Hồn núi sông minh chứng Quân Vương
Xuân về rạo rực quê hương
Nhìn lau rộ trắng…”chiến trường đâu đây”
Trống đã điểm Cờ đầy đủ sắc
Chốn thiền tịnh trầm mặc uy nghi
Lòng son con cháu nhớ ghi
Trầm thơm dâng tiến quản chi đêm ngày
Xuân còn đó và say ngây ngất
Quê hương mình đẹp nhất bạn ơi
Thanh cao ta giữ đạo đời
Xuân sang tô đẹp đất trời Cố Đô.
Ngày 27/2/2023
Bài thơ: THU VÀ NỖI NHỚBài thơ: MÙA XUÂN TRÊN ĐẤT CỐ ĐÔ
THU VÀ NỖI NHỚ
Nắng cuối hạ gọi thu về man mác
Cuối con đường xào xạc lá vàng rơi
Bước chân quen bỗng lại thấy chơi vơi
Trên lối nhỏ nghe lời ru dịu lắng
Kỷ niệm nào về lại dưới đêm trăng
Mùa thu ấy… Rộ hoa bằng lăng tím
Tay đan tay, nụ hôn đầu ngọt lịm
Dấu yêu này! Tim ấy mãi xốn xang
Chút tình xưa anh cứ mãi vương mang
Lần bên em dưới hàng cây chang nắng
Anh nhớ lắm… Mắt mơ màng hạnh phúc
Mình trao nhau tình thắm thủa trúc mai
Chiều nay! Nắng cuối hạ vẫn đổ hoài
Chân nhẹ bước đong chiều dài nỗi nhớ
Thu sắp về.. Con tim thêm nức nở
Anh xót nhiều cuộc tình lỡ em ơi.
Bài thơ: TẾT XỨ NGƯỜIBài thơ: THU VÀ NỖI NHỚ
TẾT XỨ NGƯỜI
Tết xa quê lưng cơm buồn vời vợi
Một bóng mình ngóng đợi chút tình thân
Ba ngày qua tâm trí trỗi phân vân
Nơi quê nhà. ! ai một lần nhắc đến?
Đứa con xa nơi xứ người bận rộn
Chiều ba mươi bề bộn những nghĩ suy
Lo áo cơm công việc…lệ ướt mi
Nỗi tủi thân thoáng ghì lên khuân mặt
Xuân cũng về nơi gọi là đất khách
Cũng đào mai khoe sắc đẹp lung linh
Lòng cô đơn bởi thiếu vắng chút tình
Nhớ người thân! đoàn viên khi xuân đến
Thèm được nghe bao nhiêu lời thương mến
Đành dùng phôn tạm gửi đến mọi người
Nói chưa xong nước mắt lại trực rơi
Câu chúc mừng ngắn thôi đành tạm gác
Nghiệp đời đẩy đưa bỗng hành thân xác
Nẻo đăng trình chẳng đẹp khúc hoan ca
Mấy chục nДѓm chЖ°a Д‘oГ n tụ xuГўn nhГ
Đôi mắt mỏi Tim xót xa nghịch cảnh.
Hoa Lư
Bài thơ: NGƯỜI LÀ NIỀM TỰ HÀO DÂN TỘCBài thơ: TẾT XỨ NGƯỜI
NGƯỜI LÀ NIỀM TỰ HÀO DÂN TỘC
Sáng tháng năm mặt trời vừa ửng sáng
Trời trong xanh lơ lửng áng mây hồng
Ngàn tia sáng lấp lánh phía đằng đông
Chim ríu rít, cỏ cây rung đón gió
Làng Kim Liên ! trong thời kỳ gian khó
Đất và người cùng chung phận nhỏ nhoi
Đời lầm than… Nhưng thuận ý đất trời
Sen thơm ngát đón “NGƯỜI ” chào nhân loại
Tháng năm dài tuổi thơ luôn nhẫn nại
Chứng cảnh tàn đất nước phải khổ đau
Tuy bé nhỏ …nhưng tim biết nát nhàu
Tâm trí đã nghĩ nhiều về hiện thực
Lòng quyết tâm trau dồi bao kiến thức
Với ước mong được góp sức của mình
Không quản gì gian khó và hy sinh
Người nhóm lên một tình yêu dân tộc
Tuổi thanh xuân biết bao nhiêu khó nhọc
Dốc sức mình vì sự nghiệp non sông
Cả cuộc đời nguyện ước chỉ một lòng
Nước thái bình toàn dân trong no ấm
Người là thế…luôn mang dòng huyết nóng
Trí vững ,tâm vàng vượt sóng đại dương
Giương lên ngọn Cờ giải phóng quê hương
Một trí nhân sáng ngời trang lịch sử
Tên của người vang lên trong thế giới
Khắp năm châu nổi tiếng HỒ CHÍ MINH
Tài, đức, tâm, bản lĩnh ,sống chân tình
Suốt cuộc đời hy sinh cho Đất Nước
NGƯỜI LÀ NIỀM TỰ HÀO CỦA DÂN TỘC
LГЂ ГЃNH DЖЇЖ NG SOI SГЃNG NHб»®NG ЖЇб»љC MЖ
Ngày 19/5/2023
Bài thơ: NHIỆM VỤ MÀU XANHBài thơ: NGƯỜI LÀ NIỀM TỰ HÀO DÂN TỘC
NHIỆM VỤ MÀU XANH
Trước mặt ta là lối mòn rừng thẳm
Và dưới chân sình vũng chẳng là gì
Yêu Quê Hương …trí trai có ngại chi
Dù cầu cụt ta vẫn đi vì nhiệm vụ
Rẽ màn đêm dưới ngàn sao tinh tú
Băng qua vùng bão tố gió giật phanh
Súng trên vai cùng đồng đội bước nhanh
Vòng tuần tra giữ màu xanh biên giới
Trí dũng này như ngọn Cờ phấp phới
Rất hào hùng ta gửi tới Quê Hương
Noi gương sáng khí phách của cha ông
Bảo vệ ruộng đồng núi sông đất tổ
Rừng thiêng, hay sỏi đá làm ta khổ
Sánh làm sao bằng gian khó năm xưa
Đời lầm than trong mưa bom lửa đạn
Mà lập công .. Cả thế giới nghiêng mình
Tuổi trẻ ta trong nhiệm vụ thời bình
Sống xứng đáng với ân tình ĐẤT NƯỚC
Luôn ý thức theo chân người tiếp bước
Trọn trí tâm dâng ĐẤT NƯỚC VIỆT NAM
ngày 17/12/2023
Bài thơ: KHÔNG THỂ NÀO QUÊNBài thơ: NHIỆM VỤ MÀU XANH
KHÔNG THỂ NÀO QUÊN
Đường về quê mẹ xa xăm
Ráng chiều nhuộm đỏ in hằn dấu xưa
Xuân sang vương nhẹ bụi mưa
Đào phai ấp nụ con chưa thể về
Dẫu còn đôi lúc mải mê
Bước đường thiên lý nhiêu khê khối sầu
Nén lòng chẳng phải quên đâu
Tạc trong dạ sắt thắm màu quê hương
Phương xa xuân rộn nẻo đường
Thị thành sang chảnh toàn phường đua chen
Nhớ về quê mẹ mà thèm
Tình thương nồng ấm như Sen ngát đầm
Có đi lặng lẽ âm thầm
Hay cao danh vọng ở tầm Vương Gia
Chбєіng Д‘Гўu bбє±ng б»џ quГЄ nhГ
Cơm dưa rau mắm chan hoà yêu thương
NHÂN SINH TRĂM NGẢ MUÔN PHƯƠNG
VỀ NƠI CẮT RỐN LÀ ĐƯỜNG AN YÊN
Ngày 29/1/2023
Bài thơ: QUÀ CƯỚI CHO CONBài thơ: KHÔNG THỂ NÀO QUÊN
QUÀ CƯỚI CHO CON
Ngày mai con gái lấy chồng
Làm dâu “người lạ” trong lòng âu lo
Thương con tâm mẹ rối vò
Vì còn non nớt… Biết lo nhà người..???
Nhìn con luôn nở nụ cười
Hân hoan hạnh phúc bên người con yêu
Từ nay mẹ hết cưng chiều
Hết la hết mắng… Nhưng nhiều dạy răn
Nhà người giữ nết ở ăn
Nói năng ý tứ con cần lắng nghe
Giờ chồng là chỗ chở che
Vậy nên con nhớ nghe lời bảo ban
Nghĩa tình cao quý hơn vàng
Sống sao cho phải đạo làm con dâu
Vợ – chồng nhớ giữ trọn câu
Trăm năm Nghĩa ái đượm màu yêu thương
Cùng nhau vượt mỏi nẻo đường
Cầm tay chỉ việc – bình thường nghe con
Chung lưng đấu cật lúc son
Khi già thấu hiểu ắt còn trọng nhau
Gia phong nề nếp trước sau
Nhớ lời mẹ dặn không đâu có bằng
Quà cưới mẹ chẳng có vàng
Tặng con chỉ có tấm lòng yêu thương
Chút thôi con sẽ lên đường
Chúc con may mắn ngát hương tình người
Trăm năm hạnh phúc tươi cười
Vẹn toàn tất cả cuộc đời bình an.
Ngày 22/4/2023
Bài thơ: TÌNH NHÂNBài thơ: QUÀ CƯỚI CHO CON
TÌNH NHÂN
Tình nhân à! Ta cô đơn lắm đấy
Mùa xuân về còn chưa thấy lòng vui
Lễ tình nhân có lẽ cũng ngủ vùi
Đợi duyên lành qua cánh thư bay tới
Nói nhỏ thôi…. Không ta buồn vời vợi
Đừng rộn ràng khi kẻ lỡ đường yêu
Bước cô liêu như một áng mây chiều
Tình nhân hỡi… Mình còn nhiều trắc trở
Bao xuân rồi con tim yêu không mở
Cứ giam hoài một cõi nhớ thật sâu
Dạ chưa quên bóng dáng mối tình đầu
Tâm trí này lắt lay đâu chịu lắng
Tình nhân ơi… Lại thêm lần xa vắng
Khi cả hai còn cắn đắn chuyện đời
Ta hiểu nhau… Tìm trong giấc mơ thôi
Là còn yêu dù cuối trời xa cách.
Ngay 13/2/2023
Bài thơ: TÌNH NHÂN
Cuộc sống hiện ra rất chân thực qua những vần thơ của tác giả Hoa Lư. Đọc những bài thơ của chị ta thấy thên tin vào những điều tốt đẹp.
Đăng bởi: Hậu Nguyễn Quốc
Từ khoá: 20 Bài thơ hay của nhà thơ Hoa Lư
Thơ Về Tuổi Thơ ❤️️ Quay Về Miền Ký Ức Đầy Hoài Niệm
Thơ Về Tuổi Thơ ❤️️ Quay Về Miền Ký Ức Đầy Hoài Niệm ✅ Dù Bạn Có Trưởng Thành Thì Chắc Hẳn Cũng Không Thể Quên Tuổi Thơ Đã Trải Qua Thật Đẹp
Đầu tiên, chúng tôi giới thiệu đến bạn những Câu Nói Hay Về Tuổi Thơ, mà mỗi khi nhắc về ai cũng đều có chút bồi hồi, xao xuyến
Tôi nhớ những tháng ngày tuổi thơ, nơi mà điều khó nhất phải làm là quyết định xem bây giờ sẽ chơi trò gì.
Cái cảm giác kéo một chú diều giấy chạy ngược gió để sung sướng nhìn nó bay lên, tay không ngừng nới lỏng sợi dây cước rất giống với cảm giác mình nâng đỡ cả bầu trời.
Tuổi thơ tôi là những chiều hè lộng gió, tôi cùng bọn trẻ trong xóm rong ruổi trên những cánh đồng rau xanh mướt.
Nhìn cánh diều bé xíu trên nền trời xanh thẳm, tôi ước muốn một ngày nào đó cũng được bay cao, bay xa như thế, đến với những mảnh đất xa lạ nhưng đầy hấp dẫn.
Nhớ lắm tuổi thơ, tôi được chạy chơi nô đùa với bạn bè, được cùng nhau nhảy dây, ném pháo.
Tuổi thơ là quãng thời gian đẹp nhất, gói gọn những hồn nhiên, vô tư, không suy nghĩ, không muộn phiền. thật thoải mái.
Tuổi thơ của tôi là những chiều hè đi câu cá cùng lũ bạn, là những trưa hè rủ nhau đi tắm sông, là những buổi chiều chăn trâu trên cánh đồng làng…
Tuổi thơ không phiền muộn, tuổi thơ đầy niềm vui. Trở về với tuổi thơ bằng cách quẳng gánh lo đi và vui sống.
Đọc Thêm ❣️Stt Cuộc Sống❣️ Ý Nghĩa
⏭ Ngoài Bài Thơ Về Tuổi Thơ ❣️ Tham khảo Cap Hay Về Cuộc Đời Hay
Tham khảo bài Thơ Về Tuổi Thơ Của Con, để cùng hoài niệm lại những kí ức khó quên trong lòng mỗi người
⏭ Ngoài Bài Thơ Về Tuổi Thơ ❣️ Chia sẻ Stt Cuộc Sống Muôn Màu Thú Vị
Bài Thơ Về Tuổi Thơ Chăn Trâu, chắc hẳn là chỉ có các bạn ở làng quê mới có được kỷ niệm đẹp này!
Bài thơ sưu tầm
⏭ Ngoài Bài Thơ Về Tuổi Thơ ❣️ Chia sẻ STT Cuộc Sống An Nhiên
Bài Thơ Về Tuổi Thơ Tôi được chúng tôi chọn lọc và tổng hợp gửi đến bạn đọc
Bài Thơ Trở Về Tuổi Thơ, ai mà không muốn được một lần quay lại ký ức xưa. Nhưng chắc hẳn ý muốn đó chỉ có thể ở trong lòng và cảm xúc của mỗi người
❣️ Một bài hát hay lắng đọng gợi lại những ký ức tuổi thơ thật đẹp
https://youtu.be/KcHqCBJffmk
Một số bài Thơ Nhớ Về Tuổi Thơ đầy những kỷ niệm, vui buồn đầy lắng đọng
⏭ Ngoài Bài Thơ Về Tuổi Thơ ❣️ Tham khảo Stt Thay Đổi Cuộc Sống Hay
⏭ Ngoài Bài Thơ Về Tuổi Thơ ❣️ Tham khảo STT Tiếng Trung Về Cuộc Sống
❣️ Cùng thưởng thức những bài hát gợi về tuổi thơ thật hồn nhiên, vô tư
https://youtu.be/8tMraV2TZR8
⏭ Ngoài Bài Thơ Về Tuổi Thơ ❣️ Chia sẻ STT Vui Về Cuộc Sống Hay Nhất
Cuối cùng, chúng tôi gửi tặng bạn Bài Thơ Mưa Tuổi Thơ, gợi lại những kỉ niệm khó quên thời ” tắm mưa” cùng lũ bạn
10 Bài Thơ Hay Của Nhà Thơ Hoàng Cầm
Hoàng Cầm tên thật là Bùi Tằng Việt, sinh ngày 22/2/1922 tại xã Phúc Tằng, huyện Việt Yên, tỉnh Bắc Giang, quê gốc xã Song Hồ, huyện Thuận Thành, tỉnh Bắc Ninh. Thuở nhỏ, ông học tiểu học, trung học đều ở Bắc Giang và Bắc Ninh, đến năm 1938 thì ra Hà Nội học trường Thăng Long. Năm 1940, ông đỗ tú tài toàn phần và bước vào nghề văn, dịch sách cho Tân dân xã của Vũ Đình Long. Từ đó, ông lấy bút danh là tên một vị thuốc đắng trong thuốc bắc: Hoàng Cầm. Ông nổi tiếng với vở kịch thơ Hận Nam Quan, Kiều Loan và các bài thơ Lá diêu bông, Bên kia sông Đuống. Bài thơ Bên kia sông Đuống được chọn vào giảng dạy trong giáo trình trung học phổ thông. chúng mình xin giới thiệu những bài thơ hay của ông
Bài thơ: Cỏ Bồng thiCỏ Bồng thi
Bài thơ: Ước nguyệnBài thơ: Cỏ Bồng thi
Ước nguyện
Bài thơ: Ước nguyện
Bài thơ: Lời của đáBài thơ: Ước nguyện
Lời của đá
Bài thơ: Cây tam cúcBài thơ: Lời của đá
Cây tam cúc
Cỗ bài tam cúc mép cong congRút trộm rơm nhà đi trải ổChị gọi đôi câytrầu cay má đỏkết xe hồng đưa Chị đến quê EmNghé cây bài tìm hơi tóc ấmEm đừng lớn nữa Chị đừng điTướng sĩ đỏ đen chui sấp ngửaỔ rơm thơm đọng tuổi đương thìĐứa đượcchinh chuyền xủng xoẻngĐứa thuađáo gỡ ngoài thềmEm đi đêm tướng điều sĩ đỏđổi xe hồng đưa Chị đến quê EmNăm sau giặc giãQuan Đốc đồng áo đen nẹp đỏthả tịnh vàng cưới Chịvõng mây trôiEm đứng nhìn theo Em gọi đôi
Nhà thơ Hoàng Cầm và bài thơ Cây tam cúc
Bài thơ: Quả vườn ổiQuả vườn ổi
Bài thơ: Nếu anh còn trẻBài thơ: Quả vườn ổi
Nếu anh còn trẻ
Bài thơ: NẾU ANH CÒN TRẺ (Hoàng Cầm)
Bài thơ: Anh đi và em điAnh đi và em đi
Bài thơ: Anh đi và em đi
Bài thơ: Hận Nam QuanBài thơ: Anh đi và em đi
Hận Nam Quan
Một đêm giăng mờ lạnh lẽo. Tiếng tiêu nào trên ngàn xa văng vẳng trong sương. Trên một khu rừng gần Ải Nam Quan, chi chít cây cối, có một bóng đen vạch cây, rẽ lá tìm đường.Gần chỗ ấy, Nguyễn Phi Khanh bị giam trong một cái cũi lớn. Lúc đó đã nửa đêm. Bốn bề tịch mịch. Duy có tiếng tiêu vẫn réo rắt, não nùng. Thỉnh thoảng có tiếng mõ cầm canh xa xa. Hồi lâu, Phi Khanh hơi cử động và ngồi dậy.Phi KhanhĐây biên giới hai nước thù đẫm máu;Đây Nam Quan… con mắt khép tình thâmLối qua lại của một loài cuồng khấuLà Nam Quan… chua xót bóng nghìn năm.Đây Nam Quan, bốn bề sương lạnh lẽo,Hồn thuở xưa lay động bóng tinh kỳAi đi sứ nơi quê người lẽo đẽoCỏ hoa rừng dâng lệ khóc phân ly?!Đây Nam Quan, những u hồn thấp thoángĐứng đầu non, trông rõi bóng quê hươngĐây Nam Quan, anh hùng xưa lảng vảngTrỏ sang Tàu, vẽ máu trên đường gươm.Đây Nam Quan, nơi tướng quân họ LýĐuổi quân thù để cứu lấy dân sinhLại phóng xá cho giống người tiểu kỷRút binh về, múa tít lưỡi gươm linhĐây Nam Quan, quân Nguyên rời biển máuThoát rừng xương, tơi tả kéo nhau vềSay chiến công, tướng nhà Trần lảo đảoNắng chiều hôm rung động ánh gươm thề.Màu thời gian phất phơ làn khói biếcBóng người xưa lồng lộng tít trời xanhĐến bây giờ Thăng Long nằm đợi chếtĐau lòng ta tiếng gọi dưới trăng thanhNước phá, nhà tan, muôn dân u uất!Biết bao giờ lau sạch máu trên đầu?Mấy cha con như thần vụt tắt,Đường xa xôi, huyết lệ chảy về đâu?(Nguyễn Trãi đi đến, nép vào một bụi cây, lắng nghe)TrãiGóc trời Nam, ánh sao thần vụt tắt,Thành Thăng Long nghi ngút chuyện thương đauPhụ thân ôi! Chiến bào đầy nước mắt,Biết bao giờ lau sạch máu trên đầu?!Phi KhanhAi?TrãiThưa phụ thân, con, đây Nguyễn Trãi!Phi KhanhKìa, đêm khuya sao lại đến tìm cha?TrãiĐêm giá lạnh, quân canh vì trễ nảiCon băng rừng, tìm nẻo đến thăm chúng tôi KhanhĐây là chốn ải địa đầu nước ViệtKhắc trong lòng ghi nhớ hận Nam QuanBao năm trời nằm sương và gối tuyếtCha hằng mong thiên hạ được bình anBên đất khách khi đến giờ nhắm mắtCha sẽ cầu con trả được thù chungNgày mai đây, tấm thân tàn sẽ mấtNhưng linh hồn bay lại với non sôngCon về đi! Cha yên tâm chịu khổ!Con về đi! Đúc thép chống giang sanCha tin chắc đường gươm nơi đất TổSẽ có ngày sáng chói những vinh quangCon về đi!TrãiThưa cha đau đớn lắm,Nỗi chia lìa tê buốt bóng trăng xaNhư thân con có quản gì bụi lấmXin theo hầu thân phụ đến Trung Hoa,Để cùng cha, một mai cùng biết chết,Cùng hai anh chia xẻ nỗi đau buồn.Phi KhanhA! Nguyễn Trãi! Hãy dẹp tình thảm thiếtTrông đằng sau: xương máu ngập giang sơnCha sinh con, nghĩa là gây sức mạnhCha nuôi con, là hy vọng về sauĐến ngày nay, giữa đường cha đứt gánhThì con ôi! Tung kiếm cho quên sầu!Con về đi! Cha vui lòng vĩnh biệtCon về đi! Rửa nhục cho non sôngCon phải nhớ: con là dòng tuấn kiệt,Trong người con cuồn cuộn máu anh hùngTrãiNhưng bên trời, cha cùng anh tắm máuCon lòng nào yên sống giữa quê hươngÔi! Ðại Việt! vào tay loài thảo khấu,Khói nghìn năm thoi thóp trên sa trườngKhắp non sông vừa tàn cơn ác mộngTình yên vui, trăm họ nén đau thươngAi đồng chí trong đám người ham sốngTrên kinh thành lơ lửng một thanh gươm!Kìa nghìn dặm trên đường về thui thủiLưới quân Minh căng đợi khách giang hồMột mãnh hổ chống sao đàn chó sóiThân tan tành bêu máu chợ Kinh ĐôCon xin cha, cho con theo bóng áo,Cùng ôm nhau, cùng chết dưới gươm thùKhông tận trung, thôi đành con tận hiếu,Kiếp này mong khỏi thẹn với nghìn thuPhi KhanhKhông thể được! Định sang Tàu chết nhụcLàm con ma uất hận giữa quê người!Con hèn quá, con làm cha tủi cực,Thôi! Mong gì báo đáp một ngày mai!Giống Đại Việt không bao giờ hèn yếu,Tự nghìn xưa ngẩng mặt lên trời caoÔi! Kiêu hãnh là những trang niên thiếuTự nghìn xưa không nhụt chí anh hào!Gái cùng trai trên non sông gấm vócĐã thêu bằng huyết lệ, bằng gươm đaoNhững trang sử đẹp như vàng với ngọcBóng muôn đời không thẹn với trăng sao!Con là trai mà không bằng nhi nữCha sinh con hổ thẹn với trời xanhMong chết uổng chỉ là người uý tửSống bẽ bàng thêm tủi mặt tài danh.Người trượng phu nên tìm đường mà chếtChết làm sao vang động khắp nghìn phươngChết làm sao cho kẻ thù tiêu diệt!Chết làm sao mà vạn thuở nhớ thương!Kìa cái cchết bậc anh thư ngày trướcMuôn nghìn năm quốc sử ngát trầm hươngCon hãy trả xong thù nhà nợ nước,Muốn theo cha thì chết trên sa trường!Trãi(mơ màng nhìn về phía xa)Ôi! Bóng quê hương ngả nắng chiềuNhững mùa thu cũ gợi thương yêuMái tranh xơ xác, thềm giăng lạnhSân mốc, vườn hoang, gió tịch liêuTre xanh san sát chuyện gươm đaoĐứng rũ tà huy nhuốm máu đàoThép rỉ buồn tênh lời sắt đá,Gươm cùn tựa nguyệt giấc chiêm baoChí khí phai dần trên kỷ niệmNhư đường tơ nhạt nếp thời gianBao giờ dứt lệ quên đau khổTung kiếm nghìn thu quét bạo tàn.Phi KhanhCon yêu quý! Chớ xuôi lòng mềm yếuGác tình riêng, vỗ cánh trở về Nam!Con về đi! Tận trung là tận hiếuĐem gươm mài bóng nguyệt dưới khăn tangNếu trời muốn cho nước ta tiêu diệtThì lưới thù sẽ úp xuống đầu xanhKhông bao giờ! Không bao giờ con chếtVề ngay đi rồi chí toại công thành!Nghĩ đến cha một phương trời ảm đạmThì nghiến răng vung kiếm quét quân thùTrãi con ơi! Tương lai đầy ánh sángCha đứng đây trông suốt được nghìn thu.Trãi(quỳ lạy)Cha nói đến tương lai đầy ánh sángKhiến lòng con bừng tỉnh một cơn mêQuỳ lạy cha, cha lên đường ảm đạmRời Nam Quan, theo gió, con bay về.Phi KhanhÔi! Sung sướng, trời sao chưa nỡ tắtVề ngay đi! Ghi nhớ hận Nam QuanBên Kim Lăng, cho đến ngày nhắm mắtCha nguyện cầu con lấy lại giang san.TrãiHận Nam Quan, biết bao giờ phai nhạt,Biết bao giờ cạn lệ khóc cha giàLúc vĩnh biệt thật trăm nghìn chua xót!Phi KhanhKìa con trông: nắng hé chân trời xa.TrãiChân trời xa!Phi KhanhVề ngay đi Nguyễn TrãiNâng gươm thề, đem quốc sử mà soi.TrãiĐã đến giờ con lìa xa quan ải,Kể từ nay Nam Bắc cách đôi nơi.Phi KhanhĐêm sắp cạn, về ngay đi Nguyễn Trãi,Nhớ Nam Quan là vết máu trên đầu.TrãiĐêm Nam Quan là con dao hai lưỡi,Trích lòng con thành một vết thương sâuTrông phía Bắc thì xót thương dòng máuNgó về Nam thì tan tác gia hươngCàng thảm khốc, càng bền gan chiến đấuBụi hồng bay, quay tít một thanh gươmGiống nòi ấy, nghe lời oanh liệt cũSẽ vùng lên như trận gió điên cuồng!Hỡi quân Minh! Sao không nhìn lịch sửMà vội vàng ngạo nghễ xuống Nam phương?Hãy chờ đấy mà nếm mùi thất bại,Tàn ác đi rồi trả nợ về sau!Hãy chờ đấy, trông sao thần sáng chói,Trong trần ai, ai dễ biết ai đâu!Một ngày mai con tung gươm cất cánhTrời quê hương rực lửa những đêm thiêngCha phù hộ cho con tròn sứ mệnhBại hay thành là theo lệnh Hoàng ThiênMột ngày mai, khi Trãi này khởi nghĩa,Kéo cờ lên, phấp phới linh hồn chaGạt nước mắt, con nguyện cầu cùng thiên địa,Một ngày mai, con lấy lại sơn hà.Phi KhanhMáu anh hùng! Trôi đi mà rửa nhục,Kìa con trông: nắng nhuộm chân trời xa.TrãiCon xin về, mài gươm chờ báo phục.Phi KhanhCha mỉm cười nhắm mắt bên Trung Hoa.TrãiTình phụ tử chia lìa, ai nín khócBóng đêm tàn cay đắng tấm lòng con!Trời thẳm xa, đoạt mất quyền hoạ phúc.Phi KhanhKìa con trông: nắng xoã trên đầu nonTrãiTrên ngọn núi, nắng phơi màu hy vọngCon biết rồi, bóng dáng của nghìn xưaCon hiểu rồi, linh hồn cha cao rộngSẽ bay về theo lớp gió mây đưaTiếng chim ca vang lừng, sao mãnh liệt!Gió bình minh phơi phới tuổi thanh xuân(lùi dần vào các khóm cây)Kính chúc cha lên đường sang cõi chết,Vui từ nay cho đến lúc ly trần.(Tiếng tiêu vẫn mơ màng, gió sớm nổi lên, Phi Khanh quắc mắt nhìn theo con)
Kịch thơ Hận Nam Quan
Bài thơ: Lá diêu bôngLá diêu bông
Chuyện tình lá diêu bông - Nhạc Nguyễn Tiến -Thơ Hoàng Cầm
Bài thơ: Bên kia sông ĐuốngBên kia sông Đuống
Em ơi! Buồn làm chiAnh đưa em về sông ĐuốngNgày xưa cát trắng phẳng lìSông Đuống trôi điMột dòng lấp lánhNằm nghiêng nghiêng trong kháng chiến trường kỳXanh xanh bãi mía bờ dâuNgô khoai biêng biếcĐứng bên này sông sao nhớ tiếcSao xót xa như rụng bàn tayBên kia sông ĐuốngQuê hương ta lúa nếp thơm nồngTranh Đông Hồ gà lợn nét tươi trongMàu dân tộc sáng bừng trên giấy điệpQuê hương ta từ ngày khủng khiếpGiặc kéo lên ngùn ngụt lửa hung tànRuộng ta khôNhà ta cháyChó ngộ một đànLưỡi dài lê sắc máuKiệt cùng ngõ thẳm bờ hoangMẹ con đàn lợn âm dươngChia lìa trăm ngảĐám cưới chuột đang tưng bừng rộn rãBây giờ tan tác về đâu?Ai về bên kia sông ĐuốngCho ta gửi tấm the đenMấy trăm năm thấp thoáng mộng bình yênNhững hội hè đình đámTrên núi Thiên ThaiTrong chùa Bút ThápGiữa huyện Lang TàiGửi về may áo cho aiChuông chùa văng vẳng nay người ở đâu?Những nàng môi cắn chỉ quết trầuNhững cụ già phơ phơ tóc trắngNhững em sột soạt quần nâuBây giờ đi đâu, về đâu?Ai về bên kia sông ĐuốngCó nhớ từng khuôn mặt búp senNhững cô hàng xén răng đenCười như mùa thu toả nắngChợ Hồ, chợ Sủi người đua chenBãi Trầm Chỉ người giăng tơ nghẽn lốiNhững nàng dệt sợiĐi bán lụa mầuNhững người thợ nhuộmĐồng Tỉnh, Huê CầuBây giờ đi đâu, về đâu?Bên kia sông ĐuốngMẹ già nua còm cõi gánh hàng rongDăm miếng cau khôMấy lọ phẩm hồngVài thếp giấy đầm hoen sương sớmChợt lũ quỷ mắt xanh trừng trợnKhua giầy đinh đạp gẫy quán gầy teoXì xồ cướp bócTan phiên chợ nghèoLá đa lác đác trước lềuVài ba vết máu loang chiều mùa đôngChưa bán được một đồngMẹ già lại quẩy gánh hàng rongBước cao thấp trên bờ tre hun hútCó con cò trắng bay vùn vụtLướt ngang dòng sông Đuống về đâu?Mẹ ta lòng đói dạ sầuĐường trơn mưa lạnh mái đầu bạc phơBên kia sông ĐuốngTa có đàn con thơNgày tranh nhau một bát cháo ngôĐêm líu ríu chui gầm giường tránh đạnLấy mẹt quây trònTưởng làm tổ ấmTrong giấc thơ ngây tiếng súng dồn tựa sấmÚ ớ cơn mêThon thót giật mìnhBóng giặc dày vò những nét môi xinhĐã có đất này chép tộiChúng ta không biết nguôi hờnĐêm buông xuống dòng sông ĐuốngCon là ai? – Con ở đâu về?Hé một cánh liếp- Con vào đây bốn phía tường cheLửa đèn leo lét soi tình mẹKhuôn mặt bừng lên như dựng giăngNgậm ngùi tóc trắng đang thầm kểNhững chuyện muôn đời khôn nói năngÐêm buông sâu xuống dòng sông ÐuốngTa mài lưỡi cuốcTa uốn lưỡi liềmTa vót gậy nhọnTa rũa mác dàiTa xây thành kháng chiến ngày maiLao xao hàng cây bụi chuốiIm lìm miếu đổ chùa hoangChập chờn đom đóm bay ngangBáo tin khủng khiếpCho giặc kinh hoàngTừng từng tiếng súng vang vangTrong đêm khuya thoảng cung đàn tự doThuyền ai thấp thoáng bến HồXoá cho ta hết những giờ thảm thươngĐêm đi sâu quá lòng sông ĐuốngBộ đội bên sông đã trở vềCon bắt đầu xuất kíchTrại giặc bắt đầu run trong sươngDao loé giữa chợGậy lùa cuối thônLúa chín vàng hoe giặc mất hồnĂn không ngonNgủ không yênĐứng không vữngChúng mày phát điênQuay cuồng như xéo lên đống lửaMà cánh đồng ta càng chan chứaBao nhiêu nắng đẹp mùa xuânGió đưa tiếng hát về gầnThợ cấy đánh giặc, dân quân cày bừaTiếng bà ru cháu xế trưaChang chang nắng hạ võng đưa rầu rầu“À ơi… cha con chết trận từ lâuCon càng khôn lớn càng sâu mối thù”Tiếng em cắt cỏ trại tùCăm căm gió rét mịt mù mưa bay“Thân ta hoen ố vì màyHờn ta cùng với đất này dài lâu…”Em ơi, đừng hát nữa lòng anh đauMẹ ơi, đừng khóc nữa dạ con sầuCánh đồng im phăng phắcĐể con đi giết giặcLấy máu nó rửa thù nàyLấy súng nó cầm trong tayMỗi đêm một lần mở hộiTrong lòng con chim múa hoa cườiVì nắng sắp lên rồiChân trời đã tỏSông Đuống cuồn cuộn trôiĐể nó cuốn phăng ra bểBao nhiêu đồn giặc tơi bờiBao nhiêu nước mắtBao nhiêu mồ hôiBao nhiêu bóng tốiBao nhiêu nỗi đờiBao giờ về bên kia sông ĐuốngAnh lại tìm emEm mặc yếm thắmEm thắt lụa hồngEm đi trẩy hội non sôngCười mê ánh sáng muôn lòng xuân xanh.Việt Bắc, tháng 4-1948Bài thơ này được sử dụng trong chương trình SGK Văn học 12 giai đoạn 1990-2006.Nguồn: Bên kia sông Đuống, NXB Văn hoá, 1983
Bên kia sông Đuống Hoàng Cầm
“Những khao khát của Hoàng Cầm là khao khát nghiêm cẩn. Cũng chính những khát vọng ấy đã giúp ông vượt qua bao trắc trở thị phi bi kịch không đáng có trên con đường văn học. Và giờ đây, khát vọng vẫn nâng đỡ cho ông chống chọi với bệnh tật hiểm nghèo, với gánh nặng tuổi tác, giành lại những phút giây sáng tạo cuối cùng. Hôm qua, ông lại vừa đọc cho tôi nghe mấy bài thơ mới, và vẫn còn tiếp tục sửa chữa. Nhìn ông tóc bạc, da trắng, môi son và cặp mắt ánh lên những tia sáng đắm đuối, tôi như thấy cả thời tuổi trẻ của ông vẫn còn song hành cùng ông trên con đường văn chương đầy mê đắm.” – Nguyễn Trọng Tạo
Đăng bởi: Nhiên Mục
Từ khoá: 10 Bài thơ hay của nhà thơ Hoàng Cầm
15 Bài Thơ Hay Của Nhà Thơ Phan Thị Tuyết Vân
Nhà thơ Phan Thị Tuyết Vân nick facebook Giọt Mưa Thu sinh ngày 24-2-1969. Chị vốn là học sinh trường THPT Chuyên Nguyễn Huệ Hà Đông. Hiện nay chị đang làm Kinh doanh ở Hà Nội. Chị là một nhà thơ rất được yêu thích trên mạng xã hội. Thơ chị viết nhiều đề tài khác nhau nhưng chủ yếu là về tình yêu đôi lứa và Hà Nội. Thơ chị luôn nồng nàn đằm thắm khiến cho người đọc cảm nhận được một hồn thơ sâu lắng. chúng mình xin giới thiệu những bài thơ hay của chị.
Bài thơ: XUÂN VÀ EM.XUÂN VÀ EM.
Thơ Phan Thị Tuyết Vân
Hà nội, 23/2/2023
Em ước mình là một cánh hoa xinh.
Khi xuân đến nở khoe mình rực rỡ.
Cùng cánh én níu lòng nghe đêm thở.
Xuân trở mình mong đợi những lời yêu.
Em muốn mình thắm mãi bờ môi kiêu.
Khi nỗi nhớ và tình yêu trỗi dậy.
Từng giây phút tim hồng như nhận thấy.
Chút mơ màng chút ngây dại vì ai.
Muốn duyên mình thắm mãi chẳng nhạt phai.
Khi miền nhớ đan cài trong tiềm thức.
Phút gần gũi, phút cuồng say có thực.
Làm khát khao rạo rực trái tim hồng.
Suốt đời này anh có biết hay không.
Em muốn gửi chút hương yêu e lệ.
Mọi cảm giác đang rung lên khe khẽ.
Để nhớ thương dâng lặng lẽ trong lòng.
Em muốn mình là nỗi nhớ niềm thương.
Để anh thấy em là người quan trọng.
Xuân đã đến tim yêu trào cuộn sóng .
Ướp hương tình…
Trong đắm đuối nồng say…!
Bài thơ: BÀI THƠ GỬI CHO ANH.Bài thơ: XUÂN VÀ EM.
BÀI THƠ GỬI CHO ANH.
Hà nội, 23/11/2023
Anh có thấy trong bài thơ em viết.
Tiếng sáo diều da diết giữa đồng quê.
Hương nồng nàn lan tỏa khắp triền đê.
Như chất chứa biết bao điều muốn ngỏ.
Anh có thấy bài thơ vọng tiếng gió.
Ráng chiều tà nhuộm đỏ những hàng cây.
Bài hát ru bữa cơm tối sum vầy.
Lời nhắn nhủ chứa đầy từng câu chữ.
Anh có thấy trong bài thơ ấp ủ.
Mối duyên tình em giữ đã bao lâu.
Vẫn trinh nguyên như thuở mới ngày đầu.
Thấy trăn trở tình Ngưu Lang- Chức Nữ.
Anh có thấy bao điều em nhắn gửi.
Góc bình yên chất chứa những ngọt ngào.
Mùi hương nồng gắn quyện cả khát khao .
Như lũ trẻ ào ào trên đồng cạn.
Anh có thấy tim yêu đầy lãng mạn .
Dậy men say sóng sánh giấc mơ tình.
Ánh trăng thề từng đêm chiếu lung linh.
Muốn níu lại…
Bóng hình người yêu dấu…!
Bài thơ: BÀI THƠ GỬI CHO ANH.
Bài thơ: ANH CÓ YÊU HÀ NỘI NHIỀU…NHƯ ANH ĐÃ YÊU EM…!Bài thơ: BÀI THƠ GỬI CHO ANH.
ANH CÓ YÊU HÀ NỘI NHIỀU…NHƯ ANH ĐÃ YÊU EM…!
Hà nội, 12/3/2023
Hà Nội nồng nàn khi nắng xuân trải dài trên phố.
Xa nhau rồi…
…Có lúc nào anh chợt nhớ đến em.
Tiếng lá rơi trăn trở rớt bên thềm.
Vẳng tiếng rao đêm qua ô cửa..
Khép hờ.. thao thức.
Khúc thụy du ngược tìm về ký ức.
Vĩ cầm buông lơi.. giấu nỗi nhớ vào đêm.
Hương Ngọc lan cứ lặng lẽ âm thầm.
Tỏa dịu nhẹ ngập tràn con phố vắng.
Hà Nội của em như bài ca trầm lặng.
Khúc tự tình chìm đắm một giấc mơ.
Ghế đá công viên vẫn heo hắt đợi chờ.
Bóng liễu rủ buông khi xuân về chạm cửa.
Hà Nội đợi…phố chờ
……. mùa yêu thương lần nữa.
Se sắt cuối đông khẽ cựa mảnh trăng gầy.
Hoàng hôn chiều tia nắng nhạt lắt lay.
Cứ quẩn quanh níu chân ai dừng bước.
Miền thương nhớ cồn cào trong lồng ngực.
Hanh hao buồn lấm tấm hạt mưa rơi.
Con tim yêu nghe tiếng gió thầm thì.
Cứ nhắc nhở… lời yêu xưa đã hứa.
Góc phố nhỏ vẫn nhớ mùa hoa sữa.
Anh có yêu Hà Nội nhiều…..
…. như anh đã yêu em…!!!
Bài thơ: TRẢ LẠI EM.Bài thơ: ANH CÓ YÊU HÀ NỘI NHIỀU…NHƯ ANH ĐÃ YÊU EM…!
TRẢ LẠI EM.
Hà nội, 9/3/2023
Ai trả em tháng ba mùa xoan tím.
Mùa yêu xưa chúm chím những nụ hồng.
Có lúc nào anh chợt nhớ em không.
Con đường nhỏ đôi mình cùng chung lối.
Ai trả em hương bưởi thơm mỗi tối.
Mùi say nồng làm bối rối chân ai.
Dù cách xa nỗi nhớ vẫn đan cài.
Những kỷ niệm kéo dài theo năm tháng.
Ai trả em vầng trăng khuya lãng mạn.
Dệt áng thơ lai láng phút phiêu bồng.
Nắng trải dài cùng đưa tiễn mùa đông.
Mái tóc mây bềnh bồng in dấu ái.
Ai trả em vòng tay ôm mãi mãi.
Nhớ mong nhiều khắc khoải đến lắt lay
Anh trả em…. trả đến hết kiếp này.
Trả em cả…..
Bài thơ: ANH CÒN NỢ EMBài thơ: TRẢ LẠI EM.
ANH CÒN NỢ EM
Hà nội, 14/10/2023
Anh còn nợ em nỗi nhớ không tên.
Ngọn gió heo may thổi về qua phố.
Cúc họa mi vào mùa chớm nở.
Thu níu lòng dang dở một chữ yêu.
Anh còn nợ em sợi nắng cuối chiều.
Để ru ngủ giấc mơ phiêu lặng lẽ.
Đưa tay đón chiếc lá rơi nhè nhẹ.
Đông sắp về làm nghiêng ngả vần thơ.
Anh còn nợ em một góc tim chờ.
Cho nỗi nhớ bơ vơ về gõ cửa.
Muốn níu lại sợ mùa sang lần nữa.
Khúc dương cầm bị lạc giữa hồn thu.
Anh còn nợ em một tiếng hát ru.
Kỷ niệm cũ một mùa hoa cúc đợi.
Nụ hôn vội cho lòng ai bối rối.
Gọi mùa về làm nỗi nhớ cong vênh.
Anh còn nợ em hơi ấm mùa đông.
Loang sắc tím bềnh bồng trên mắt nhớ.
Giọt sương muộn làm ướt mềm lá cỏ.
Anh nợ em hoài …
Để lỡ cả tình thu…!
Bài thơ: ANH CÒN NỢ EM
Bài thơ: EM KỂ ANH NGHE VỀ HÀ NỘIBài thơ: ANH CÒN NỢ EM
EM KỂ ANH NGHE VỀ HÀ NỘI
Hà nội, 5/1/2023
Em sẽ kể anh nghe về Hà Nội.
Bóng Tháp rùa vời vợi dưới trăng đêm.
Đền Ngọc Sơn hàng liễu rủ bên thềm.
Lắt lay nhớ vòng tay ôm vội vã.
Cúc Họa mi gọi đông về hối hả.
Gió bấc chen ngang bứt rụng lá ven đường.
Thoảng hương nồng mùi hoa cỏ còn vương.
Để Hà Nội thêm mùa thương mùa nhớ.
Em sẽ kể anh nghe trên từng góc phố.
Đông chạm về làm ngõ nhỏ phôi phai
Níu kéo nghiêng se sắt một hình hài.
Từng ký ức chạy dài theo năm tháng.
Nơi phố cổ ánh trăng đêm chạng vạng.
Heo hắt gầy vang vọng tiếng rao đêm.
Một mùa thương sao chẳng thấy êm đềm.
Cho tim nhỏ mang nỗi niềm sâu lắng.
Hà Nội nhớ ai để sương khuya rớt rụng.
Cơn gió dỗi hờn nũng nịu gót chân.
Vẳng bên tai tiếng ai đó thì thầm.
Muốn được chạm hương thơm mùi hoa sữa.
Em đã kể anh nghe khi gió lùa ngang cửa.
Nỗi nhớ giăng mành lần nữa….
Quyện tim yêu…!
Bài thơ: CHIỀU DÀI NỖI NHỚBài thơ: EM KỂ ANH NGHE VỀ HÀ NỘI
CHIỀU DÀI NỖI NHỚ
Hà nội, 9/1/2023
Phố chẳng đủ dài đo nỗi nhớ về anh.
Để hạt nắng cứ tròng trành rơi vãi.
Hạt sương sớm cũng giận hờn khắc khoải.
Nép lặng thầm dưới tán lá ngủ quên.
Phố chẳng đủ dài để ôm trọn ánh trăng đêm.
Cho ký ức lại thêm lần thức dậy.
Anh có nhớ nụ hôn yêu ngày ấy.
Đến bây giờ sao vẫn thấy nồng say.
Hà Nội chiều lất phất hạt mưa bay.
Mùa qua phố lắt lay theo nỗi nhớ.
Hương Ngọc lan dịu dàng trong ngõ nhỏ.
Anh không về đêm gió trở nhiều hơn.
Phố chẳng đủ dài để ôm trọn mùa thương.
Cho mắt ướt lại vương đầy kỷ niệm.
Miền yêu dấu cứ ùa về xâm chiếm.
Mảnh trăng thề….
Loang màu tím đam mê…!
Bài thơ: CHIỀU DÀI NỖI NHỚ
Bài thơ: TÔI MUỐNBài thơ: CHIỀU DÀI NỖI NHỚ
TÔI MUỐN
Hà nội, 26/1/2023
Tôi muốn thêu màu nắng.
Vào làn tóc mây bay.
Muốn ủ những men say.
Trong tận cùng hơi thở.
Muốn thêu từng sợi nhớ
Vào sóng mắt long lanh.
Muốn dệt ước mơ thành.
Miền yêu thương lãng mạn.
Níu mùa trăng hò hẹn.
Dệt lên tấm lụa vàng.
Giữa biển nhớ mênh mang.
Khẽ khàng ươm sắc tím.
Muốn bờ môi ngọt lịm.
Nồng nàn toả hương yêu.
Thêu dệt áng mây chiều.
Phiêu diêu trong miền nhớ.
Muốn buồng tim thắm đỏ .
In bóng một người thương.
Điểm tô sắc má hường.
Gọi ánh dương bừng toả…!
Bài thơ: CHẠMBài thơ: TÔI MUỐN
CHẠM
Hà nội, 26/3/2023
Chạm một chút mênh mang.
Xuân mơ màng trải nắng.
Thả nốt thương trầm lặng.
Bông bưởi trắng tần ngần.
Chạm một chút mưa xuân.
Cây hé mầm mắt lá.
Mùa bước đi lơi lả.
Như ghẹo cả đất trời.
Chạm một chút chơi vơi.
Sao cả đời nhung nhớ.
Níu lòng nghe đất thở.
Bóng mờ ảo khuông chiều.
Chạm vào giấc mơ phiêu.
Khắc trên miền kỷ niệm .
Mảnh trăng thề tìm kiếm.
Khoảng trời tím mộng mơ …!!!
Bài thơ: HÀ NỘI PHỐ.Bài thơ: CHẠM
HÀ NỘI PHỐ.
Hà nội, 5/4/2023
Tháng tư ơi Hà Nội phố hao gầy.
Xuân thả nắng mang mùa đi ở đợ.
Sóng Hồ Tây nhớ bầy Sâm Cầm nhỏ.
Kỷ niệm yêu vời vợi mảnh trăng thề.
Cây bàng già lặng lẽ ngắm phố đêm.
Khúc thụy du âm thầm buông nốt lặng.
Làn tóc xõa lao xao hờn gọi nắng.
Giấu dư âm chìm đắm mắt môi mềm.
Bông bưởi vẫn nhẹ nhàng toả hương mê.
Góc phố đợi cong vênh trên miền nhớ.
Có phải tại giọt nắng chiều loang lổ.
Để tháng tư mắc nợ khúc giao mùa.
Phím dương cầm ai dạo giữa cơn mưa.
Một chút nhớ trên lối xưa tìm kiếm.
Mùa hoa cải ngược về theo hoài niệm.
Khoảng trời thương loang sắc tím đợi chờ.
Tháng tư về để ngõ phố ngẩn ngơ.
Hương tình yêu dịu dàng vương làn tóc.
Từng sợi nắng long lanh dư vị ngọt.
Chút nhớ thương …
Chìm đắm góc tim hồng…!!!
Bài thơ: BỖNG DƯNG.Bài thơ: HÀ NỘI PHỐ.
BỖNG DƯNG.
Hà nội, 15/4/2023
Bỗng dưng
Trời đổ cơn mưa.
Bỗng dưng ngập lối
Đường xưa em về.
Lạc cõi u mê.
Bỗng dưng lại nhớ
Lời thề của ai.
Thổn thức đêm dài.
Bỗng dưng sợi nhớ
Đan cài áng thơ.
Lòng dạ ngẩn ngơ.
Bỗng dưng lại thấy
Thẫn thờ con tim.
Lại muốn đi tìm.
Giấc mơ phiêu lãng
Ẩn chìm mắt xanh.
Hương bưởi, hương chanh.
Toả thơm ngào ngạt
Ủ làn…. tóc mây….!!!!
Bài thơ: GÓI KỶ NIỆM YÊU.Bài thơ: BỖNG DƯNG.
GÓI KỶ NIỆM YÊU.
Hà nội, 12/7/2023
Em gói màu Hoàng hôn.
Ủ lên men tình nhớ.
Gói màu xanh hoa cỏ.
Cài lên sóng tóc mây.
Em gói kỷ niệm đầy.
Ghé miền yêu ký ức.
Hạ nồng say đỏ rực.
Loang màu tím trinh nguyên
Em gói nụ cười xinh.
Gửi đến người thương nhớ.
Gói vầng trăng sáng tỏ.
Ươm mộng thắm trang đài.
Gói tia nắng ban mai.
Ru miên vào giấc mộng.
Nốt nhạc buông trầm bổng
Ve vuốt nhịp tim chờ.
Em gói cả vần thơ.
Giấu trong chiều nhạt nắng.
Gói hương tình lãng mạn
Quyện đắm cõi đam mê.
Em gói cả câu thề.
Cất vào con tim nhỏ.
Vọng sâu trong miền nhớ.
Rung động… Sóng tình yêu
Bài thơ: EM ĐI TÌMBài thơ: GÓI KỶ NIỆM YÊU.
EM ĐI TÌM
Hà nội, 29/10/2023
Em đi tìm mùa yêu đã phôi phai.
Từng nỗi nhớ đan cài trong giấc lạc.
Thu lỗi hẹn để lá vàng xao xác.
Ngẩn ngơ tìm những ký ức đi hoang.
Em đi tìm từng ngọn gió lang thang.
Đã cuốn đi vầng trăng xưa ước hẹn.
Trên lối vắng bản tình ca nghèn nghẹn.
Bờ môi mềm nhớ lắm một nụ hôn.
Em tìm anh trong nỗi nhớ bồn chồn.
Chuông đã đổ hoàng hôn chiều tắt nắng.
Những kỷ niệm trên từng con phố vắng.
Cứ hiện về đọng lắng giấc mơ yêu.
Em đi tìm trong vệt nắng liêu xiêu.
Một hình bóng của người yêu thuở ấy.
Con sóng vỗ cứ âm thầm che đậy.
Những giận hờn thương nhớ bấy lâu nay.
Bài thơ: CÓ MỘT MÙA MANG NỖI NHỚ.Bài thơ: EM ĐI TÌM
CÓ MỘT MÙA MANG NỖI NHỚ.
Hà nội, 28/9/2023
Heo may về mang nỗi nhớ vào thơ.
Góc phố nhỏ nồng nàn hương hoa sữa.
Bầy sẻ nâu đang tìm nơi trú ngụ.
Ngơ ngác buồn khi lá trút từng cơn.
Cũng tại anh làm em mãi giận hờn.
Dâng cuộn sóng cồn cào lên mắt nhớ.
Mưa ướt đẫm để vương sầu lối nhỏ.
Gió thu tràn ngai ngái toả hương bay.
Có một mùa mang niềm nhớ lắt lay.
Vẫn phảng phất đâu đây mùi cỏ dại.
Thấy day dứt một nỗi buồn xa ngái.
Thu trở mình níu mãi buổi bình minh.
Góc phố buồn dường như cũng lặng thinh.
Tia nắng cuối bồng bềnh trong chiều vắng.
Tiếng chim hót cũng chìm vào khoảng lặng.
Có một mùa…
Đọng lắng giấc mơ yêu…!
Bài thơ: TÌNH KHÚC MÙA ĐÔNGBài thơ: CÓ MỘT MÙA MANG NỖI NHỚ.
TÌNH KHÚC MÙA ĐÔNG
Hà nội: 1/1/2023
Đông tràn về trên phố nhỏ chiều nay .
Em vẫn nhớ hương nồng say một thuở.
Có phải tại cơn mưa về ngang cửa.
Gió chuyển mùa làm hoa sữa rụng rơi.
Tiếng dương cầm trong quán vắng chơi vơi .
Gợi ký ức của một thời mê đắm.
Lá xao xác giữa màn đêm xa thẳm.
Hanh hao buồn in đậm nỗi nhớ thương.
Màu thời gian đã nhuộm tím cung đường.
Mùa trở gió vấn vương chiều bóng đổ.
Em đã lạc giữa hàng ngàn nỗi nhớ.
Sợ đông về lại trăn trở xô nghiêng.
Có phải vì dang dở mối tơ duyên.
Nên hạt nắng cũng quyện màu tím biếc.
Mùa gió chướng thôi không còn khắc nghiệt.
Câu thơ tình vẫn thắm thiết tình nhau.
Đã qua rồi những ngày tháng mưa ngâu.
Mang kỷ niệm….
Gắn hai đầu …..
NỖI NHỚ….!
Bài thơ: TÌNH KHÚC MÙA ĐÔNG
Thơ Phan Thị Tuyết Vân da diết nồng thắm ẩn chứa một hồn thơ lãng mạn và nồng nàn. Thơ chị luôn mang đến cho độc giả một niềm tin vào cuộc sống và tình yêu.
Đăng bởi: Trần Ngọc Tuyền
Từ khoá: 15 Bài thơ hay của nhà thơ Phan Thị Tuyết Vân
20 Bài Thơ Hay Viết Về Lời Ru
Một trong những niềm hạnh phúc giản dị và thanh khiết mà con người có được ngay từ thuở thơ bé là ngủ yên trong vòng tay người mẹ. Bởi trong hơi ấm yêu thương, mỗi lần bất chợt bé cựa mình, cùng với đôi bàn tay dịu dàng vỗ về con trẻ, người mẹ lại cất tiếng ru ngọt ngào, tha thiết. Lời ru của mẹ bao giờ cũng rất bình dị và tràn ngập tình thương yêu tạo nên thế giới êm đềm và thuần hậu cho con trẻ trong những ngày thơ ấu. Cùng với dòng sữa ngọt ngào, lời ru của mẹ đã dưỡng dục thể chất và tinh thần của con trẻ trong một tất yếu sữa nuôi phần xác hát nuôi phần hồn. Những lúc nằm trong ánh mắt dịu hiền, được đôi bàn tay mềm mại âu yếm vừa xoa lưng vừa đưa nôi và nghe lời ru của mẹ chính là khoảng thời gian con người hưởng sự bình an trọn vẹn, thấm tháp tình yêu và khát vọng của cuộc đời người mẹ. Vì vậy, vào những giờ phút bất ổn nếu có trong cuộc sống, nhiều người thường hay cồn cào nhớ và mong được nghe lời ru từ mẹ. chúng mình xin chân giới thiệu những bài thơ hay viết về lời ru.
RU EM MÙA THU!Thơ: Hoàng Minh Tuấn
Hà nội, 13/9/2023
RU ANHRU EM MÙA THU!
Thơ Lan Vương
LV 16/8/2023
RU ANH
TRƯỚC BIỂN LỜI RURU ANH
Thơ Trần Nguyên Soái
1.8.17
LỜI RUTRƯỚC BIỂN LỜI RU
Thơ Chu Long
Người ru con có biết không?Tôi nghe mà thấy đau lòng, lời ru!
LỜI RU CỦA ANH ..LỜI RU
Thơ Trần Tuyết Tuyết
LỜI RU CỦA ANH ..
LỜI RU CỦA MẸLỜI RU CỦA ANH ..
Thơ Nguyễn Thị Hồng Hạnh
29/4/2023
NGHĨA TÌNHLỜI RU CỦA MẸ
Thơ Cúc Họa Mi
NGHĨA TÌNH
EM RU GÌNGHĨA TÌNH
Thơ Đào Mạnh Thạnh
Hải Phòng 29-4-2023
Bài thơ: Ầu ơ – Phạm Quang ThuEM RU GÌ
бє¦U Ж
Thơ: Phạm Quang Thu
Bài thơ: MẸ DÀNH LỜI RU – Nguyễn Đình CườngNguyễn Đình Cường.
Bài thơ: Tự ru mình – Phan Huy Hùng——
Bài thơ: Ru em chiều Hồ Tây – Lâm BìnhBài thơ: Tự ru mình – Phan Huy Hùng
RU EM CHIỀU HỒ TÂY
Thơ : NS Lâm Bình
HCM 15/6/2023
Bài thơ: Ru xa – Hoàng Như PhượngBài thơ: Ru em chiều Hồ Tây – Lâm Bình
RU XA…Thơ: Hoàng Như Phượng
Bài thơ: LỜI RU BUỒN CỦA CHA – Hồ Viết BìnhBài thơ: Ru xa – Hoàng Như Phượng
LỜI RU BUỒN CỦA CHAThơ: Hồ Viết Bình
Bài thơ: MONG ƯỚC NHỎ NHOI – Hồng NgoãnBài thơ: LỜI RU BUỒN CỦA CHA – Hồ Viết Bình
MONG ƯỚC NHỎ NHOI
Thơ Hồng Ngoãn
Hồng Ngoãn 13/9/2023
Bài thơ: Khúc hát ru – Lê HươngHCM city 14-9-2023
Bài thơ: Lời ru cho con – Phan Thu HàBài thơ: Khúc hát ru – Lê Hương
LỜI RU CHO CON
ThЖЎ Phan Thu hГ
Phan Thu HГ
Video minh họa (nguồn internet)
Bài thơ: Hai lời ru – Trịnh Thanh Hằng Bài thơ: Thèm lời ru – Phạm Hồng Giang Bài thơ: Lời ru nào cho em – Phạm HùngBài thơ: Thèm lời ru – Phạm Hồng Giang
LỜI RU NÀO CHO EM
Thơ Phạm Hùng
PH. 13.09.18.
Bài thơ: Lời ru nào cho em – Phạm Hùng
Lời ru của mẹ bao giờ cũng rất bình dị và tràn ngập tình thương yêu tạo nên thế giới êm đềm và thuần hậu cho con trẻ trong những ngày thơ ấu. Cùng với dòng sữa ngọt ngào, lời ru của mẹ đã dưỡng dục thể chất và tinh thần của con trẻ.
Đăng bởi: Xuân Trần
Từ khoá: 20 Bài thơ hay viết về lời ru
Cập nhật thông tin chi tiết về 20 Bài Thơ Hay Của Nhà Thơ Miền Ký Ức trên website Pwqy.edu.vn. Hy vọng nội dung bài viết sẽ đáp ứng được nhu cầu của bạn, chúng tôi sẽ thường xuyên cập nhật mới nội dung để bạn nhận được thông tin nhanh chóng và chính xác nhất. Chúc bạn một ngày tốt lành!